"Rishima dặn tôi chuyển lời cho mọi người. Đừng quá tin tưởng vào thành chủ và Thánh Điện."
Medissa nhìn theo hai bóng hình khuất dần sau con phố, nghiền ngẫm câu nói Imie bỏ lại. Cô vốn không có ý tưởng đặt hết niềm tin vào hai thế lực cầm đầu trong thành. Cả hai rất mạnh, nhưng cũng vì thế, họ dễ dàng thực hiện bất cứ điều gì một cách âm thầm. Khi nghe được lời nhắc của Rishima thì mọi chuyện khác hoàn toàn. Nhất định nàng ấy đang nghi ngờ điều gì đó, chỉ đang chờ đợi một chứng cứ thuyết phục thôi. Cô tin tưởng trực giác của thiếu nữ ấy và nàng cũng không có lý do gì để lừa các người chơi.
Nữ kỵ sĩ hít sâu một hơi, quay sang nói chuyện với cô bé quản lý trong bang: "Em nói với mấy hội nhóm đơn lẻ hãy chuyển nhà đến các bang hội, tốt nhất là có thể gia nhập. Tập hợp các nuôi trồng sư và thợ săn, chuẩn bị tự cung tự cấp thức ăn. Thử tìm trong các người có ai biết võ hoặc thể thao, làm họ hướng dẫn các võ giả nâng cao thể chất. Pháp giả cử một nhóm đến tháp pháp sư chép tài liệu. Chị và mọi người sẽ chốt luật lệ rồi thông báo sau."
"Vâng ạ."
Hai đoàn phó Cyclone không quay lại thư viện, họ dạo bước trên đường phố, lắng nghe những lời đồn thổi về sự việc mấy ngày nay. Gã đàn ông bị sương đen ký sinh điên rồi, mỗi ngày đều la hét gia đình gã bị dũng giả làm hại. Phủ thành chủ bị vây quanh kín người, dân chúng đang ép buộc những người quản lý thành đưa ra câu trả lời thích hợp. Đám thương nhân chỉ nghĩ tới kiếm tiền và lợi nhuận, chửi thầm Thánh Điện và thành chủ đang làm hỏng mối làm ăn của họ. Các dũng giả cũng chính là những người chời bị người tin kẻ ngờ, tình cảnh trong thành không quá lạc quan nhưng cũng không đến mức tệ.
"Chết tiệt!!!" Wang vỗ mạnh vào trán mình khiến nó đỏ ửng lên.
"Còn có chuyện gì sao?"
"Khiên kỵ sĩ bị lính thủ thành bắt đi bây giờ sao rồi?"
Imie ngẩn ra, nàng cũng không nhớ đến sự việc này. Rishima cũng chẳng hề nhắc tới khi dặn dò. Và trong cuộc họp vừa rồi, không một ai đề cập đến nó, kể cả đồng đội của người kia. Là họ quá vô tâm nên bỏ qua chi tiết này. Vẫn là có điều gì đã khiến họ lãng quên?
Wang mím môi, sắc mặt không tốt, không ai thích cái cảm giác mông lung mịt mờ như thể bị ai đó cản trở, dắt mũi dẫn đi. Hai người nhìn nhau, quyết định vẫn là quay về thư viện tập hợp với đồng đội.
Không phải họ không tin tưởng Medissa và những người khác. Mà là càng ít người sẽ càng dễ thực hiện những việc giả sử như đột nhập vào ngục tối do phủ thành chủ quản lý.
Màn đêm buông xuống và những ngọn đèn dầu được thắp sáng. Thành mặt trăng Lunase vẫn chẳng bớt nhộn nhịp. Khói bếp dâng lên từ khắp mọi ngõ ngách. Những người dân đi làm công mang theo tiền lương trở về nhà. Đám nhóc con phải bỏ dở cuộc chơi vì các bà, các mẹ đã cầm chổi đi tìm chúng. Mấy lữ quán, quán rượu đông nghịt khách. Tiếng trò chuyện, tiếng gọi món, tiếng gây gổ pha trộn với nhau. Một khung cảnh hết đỗi bình thường, ngày nào cũng xảy ra tại thành phố này.
Trên tầng ba của một quán trọ, bốn thành viên Cyclone đang ngồi bàn bạc. Hai anh em sát thủ Gemi và Mini vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi sự mơ màng mà những cuốn sách ma thuật mang lại.
Wang trải một tấm bản đồ lên bàn gỗ. Imie ngó vào và bất ngờ khi nhìn thấy nó là thứ gì. Sơ đồ kết cấu phủ thành chủ và khu giam giữ phạm nhân.
""Sao anh có thứ này!?!"
Không nói đến ở người chơi chỉ có thể vào phủ thành chủ khi có nhiệm vụ và chỉ có thể tiến vào phòng làm việc của chủ thành. Còn khu nhà giam là địa điểm hoàn toàn không thể thăm quan.
Đây cũng là hai công trình kiến trúc quan trọng trong mỗi thành trì, sơ đồ thiết kế chúng sẽ không dễ dàng xuất hiện ở bên ngoài. Chợ đen cũng không thể có. Nó liên quan đến sự an nguy của cả một thành phố đấy! Nàng và Wang ở bên nhau suốt từ khi vào thành, không thấy chàng pháp sư mua nó từ bao giờ.
"Cái này tôi nhận được từ một người chơi."
"Người chơi!?!" Gemi và Mini cũng bị câu trả lời của anh làm cho tỉnh người, cảm giác như nghe một câu chuyện vô lí không có thực.
"Đúng vậy." Wang khẳng định, giải đáp: "Cậu ta là một người chơi đảng du lịch ngắm cảnh. Trong một lần may mắn đạt được một đạo cụ đặc biệt, cậu ấy đã lẻn được vào trong phủ. Còn khu nhà giam là nhờ cố tình phạm tội để bị bắt vào, sau đó dùng [Chìa khóa vạn năng] thoát ra và đi thám hiểm bên trong. Người này nói mình ngoài đời làm bên kiến trúc nên vẽ lại sơ đồ là chuyện dễ như ăn bánh. Lưu lại coi như kỷ niệm."
"Thế sao anh có tấm bản đồ này?" Mini hỏi, nhìn kiểu gì thì hai người quăng tám sào cũng không liên quan tới nhau.
"Vì người anh nói là I love building very much. Tháng trước vừa thuê chúng ta bảo kê để vào khu rừng chết chóc None của The Lost, nhớ không? Tấm bản đồ này là thù lao đi kèm, mấy đứa chỉ ham tiền và nguyên liệu, nó bị vứt xó."
"Khụ, em tưởng nó là rác Building đưa nhầm." Gemi xấu hổ gãi đầu. Ai bảo tờ giấy này không có phẩm cấp bị lạc giữ một đống đồ màu tím và cam đâu.
I love building very much là một công trình sư nổi tiếng tộc người lùn, không có nghề chính, yêu thích xây dựng và tìm hiểu về kiến trúc trong trò chơi. Hơn một nửa căn cứ bang hội đều sự tham gia của cậu ta. Building còn lập hẳn cả một đội thợ xây cho riêng mình.
Một tháng trước, cậu ta tìm đến Cyclone, muốn họ được họ bảo vệ để tiến vào rừng None, nơi được đồn là có vào mà không có ra, hung hiểm vô cùng. Hình như là do có người chơi lên diễn đàn đồn rằng có di tích cổ xuất hiện, mọi người nhao nhao tiến vào kiểm tra thực hư. Cyclone thì mong đó là phó bản mới, Building muốn xem kiến trúc nên hai bên hợp tác. Cuối cùng chỉ là một trò đùa dai. Không nghĩ cậu người lùn lại lấy cái này ra làm thù lao.
"Nhưng sao Building lại đưa cho chúng ta cái này nhỉ? Cũng không thấy có thông báo gì trên kênh thế giới, đột nhập thành công phủ thành chủ cũng nên có cái thành tựu chứ?" Mini thắc mắc.
"Không biết, chắc bên tổ kế hoạch sợ người chơi chạy đến phủ chủ thành làm loạn? Một người thì vui nhưng nhiều người thì sẽ loạn." Hoặc một thế lực thần bí nào đó thúc đẩy Building vẽ ra được tấm bản đồ này và nó đến được tay họ cũng nằm trong sự sắp xếp của ai đó.
"Dù là vì lý do gì thì nó cũng giúp ích cho chúng ta đi điều tra. Không nghĩ đạo cụ Rishima đưa cuối cùng vẫn phải dùng đến."
Imie cầm tờ giấy lên, bắt đầu nghiên cứu. Khu nhà giam bao gồm bốn tầng. Tầng trên cùng là nơi sinh hoạt của các lính canh gác và lưu trữ hồ sơ phạm nhân. Tầng ngầm cao nhất giam giữ những người bình thường, phạm những tội nhỏ. Phía dưới là dành cho các pháp giả và võ giả không phạm tội nặng. Còn tầng cuối cùng là nhà tù của các trọng phạm siêu cấp nguy hiểm.
Chất liệu nhà tù được làm đá hắc cương, đánh không bể, chống được công kích ma thuật. Bên trong sử dụng nhiều sản vật luyện kim có khả năng theo dõi, nắm bắt âm thanh, bốn phương tám hướng đều nằm trong tầm mắt của cai ngục. Ngoài ra, còn có rất nhiều trận pháp phòng ẩn thân.
Đương nhiên là Rishima đã nghĩ đến thứ này. Dù mục đích ban đầu của nàng là giúp Cyclone dễ dàng tàng hình qua mắt người gác cổng. Áo choàng tàng hình do thiếu nữ chu nho chế tác có thêm một tầng vô hiệu hóa, các loại ma pháp đều không thể tác động lên nó. Nghe vậy mọi người sẽ nghĩ đến đây là một sản phẩm luyện kim có tính chất phòng thủ. Tiếc rằng nó là đồ dùng một lần. Năm tiếng sau khi sử dụng sẽ mất hiệu lực.
"Năm tiếng đủ để chúng ta điều tra. [Ẩn thân] của sát thủ chỉ cần không chủ động giải trừ, không bị tấn công thì dùng được bao lâu?" Wang hỏi hai sát thủ.
Mini nhanh miệng trả lời: "Trước kia là được 3 tiếng, CD 15 phút. Bây giờ thì tùy vào khả năng khống chế đấu khí của sát thủ. Lần dài nhất bọn em làm được là hai tiếng rưỡi."
Không quá dài. Cặp anh em sát thủ cảm thấy mình là gánh nặng. Họ không nghĩ từng ấy thời gian đủ để tìm hiểu thông tin và rời đi an toàn hay không.
Wang tặc lưỡi, hơi khó xử. Không ai nghĩ đến việc họ sẽ phải đi đột nhập ngục giam nên Rishima chỉ làm hai cái cho anh và Imie.
"Nếu không tôi với Wang đi-"
Gemi không để Imie nói hết câu, lập tức phản đối: "Không được!!! Quá nguy hiểm!"
Cả bốn đều nhíu chặt mày. Bầu không khí nặng nề bao trùm cả căn phòng nhỏ. Không ai nghĩ đến việc mặc kệ người chơi kia. Nếu bọn họ không nghĩ tới thì không sao cả, nhưng đã biết sẽ không để mặc cho cậu ta chết sống.
Mọi người đang lãng quên cậu, kể cả những đồng đội thân cận nhất. Như vậy thật sự là đáng buồn đến đáng sợ. Hôm nay chỉ cần họ ngoảnh mặt vô tâm với việc này, nỗi day dứt sẽ đeo bám họ cả đời.
"Từ tính chất sự việc thì có thể khiên kỵ sĩ sẽ bị giam ở tầng ngầm hai. Chúng ta đánh nhanh thắng nhanh. Nếu cậu ta còn bị giam giữ, lập tức quay về tìm Medissa bàn chuyện. Còn không có thì chúng ta sẽ về Haos." Wang vực lại tinh thần mọi người, đưa ra ý kiến của mình.
Những thành viên còn lại không có dị nghị. Bốn người men theo những lối đi nhỏ tiến đến gần nhà giam.
Trước cửa nhà giam là hai hàng lính canh gác. Wang có thể cảm nhận được uy áp từ họ. Đồng nghĩa với việc nếu bị phát hiện, cả bốn không có đường chạy thoát.
Đạo cụ và kỹ năng được kích hoạt, bốn thành viên Cyclone cố gắng bình tĩnh bước vào bên trong. Không ai phát hiện có điểm đáng ngờ.
Tầng một, tầng ngầm đầu tiên đi qua một cách dễ dàng và nhanh chóng. Wang dẫn đầu đi xuống tầng dưới.
Nhà tù không sáng, chỉ có ánh đèn dầu tù mù được thắp ở đầu, giữa và cuối từng dãy phòng giam. Mùi ẩm mốc, mùi máu tanh và mùi chất thải hôi thối kinh tởm hòa quyện vào nhau. Những bóng người ẩn hiện dưới ánh đèn le lói. Cả khu nhà giam chỉ có tiếng ánh lửa đèn kêu lách tách, im lặng đến áp lực.
Họ đi qua từng phòng giam, cố gắng tìm kiếm trong vô vọng. Wang nhớ ra Rishima miêu tả đó là một thanh niên cao trên mét tám, tóc nâu mắt nâu. Không đặc thù nhưng cũng đủ để thu hẹp phạm vi tìm kiếm. Họ có rất nhiều cách để xác nhận người đó có phải đồng hương hay không.
Nhưng đi hết cả khu tầng ngầm hai cũng không thấy được người họ muốn tìm. Mọi người ngẩn ngơ đứng ở cuối nhà giam, không biết phải làm sao.
"Hay ở tầng dưới?" Mini thì thầm.
Tầng trên chỉ giam người thường, bị bọn họ tự động bỏ qua.
"Đi xuống tiếp." Wang nói.
Mọi người cứ ngỡ sẽ nhìn thấy cảnh tượng thảm hại hơn cả tầng trên. Nhưng phía dưới lại vắng tanh không có lấy một phạm nhân, đến cả mùi cũng dễ ngửi hơn rất nhiều. Giống như nơi đây vừa được quét dọn sạch sẽ.
"Quét dọn sạch sẽ..." Wang lẩm bẩm, cả người cứng đờ.
Ở thế giới tàn khốc này sẽ không một ai để ý tới hoàn cảnh sinh hoạt của tù nhân có tốt hay không. Dọn dẹp nhà tù là một việc dư thừa. Nếu bắt buộc phải thực hiện, có thể là muốn xóa đi dấu vết nào đó. Tù nhân, một đối tượng phù hợp để thực hiện những thí nghiệm không thể đưa ra ánh sáng.
Khi nam pháp sư nghĩ đến đó, cả cơ thể đều run rẩy. Anh không dám nghĩ đến, nếu suy đoán của anh là thật sẽ đáng sợ đến mức nào. Người chơi xui xẻo kia đã phải chịu đựng những gì, còn sống hay đã chết.
"Wang...?" Imie ôm lấy bả vai đồng đội, lo lắng hỏi.
"Ha... Gemi, Mini đi soát lại một lượt, có thể còn thông tin sót lại..." Thanh niên nghẹn ngào, cố gắng giữ bình tĩnh.
Hai sát thủ dù thấy rõ đoàn phó đang có chuyện, nhưng họ biết nhiệm vụ cần được ưu tiên lên hàng đầu. Từng giây từng phút trôi qua, tiếng lửa nổ lách tách bỏng rát l*иg ngực người con trai tộc phi dực.
"Anh Wang, chị Imie..." Tiếng nức nở của Mini vang lên trong nhà giam tựa như lời thẩm phán của Tử Thần.
Nữ sát thủ lảo đảo chạy đến. Imie cảm nhận một tờ giấy bị dúi vào tay mình. Nó còn dính bụi đất, mùi máu tanh vờn quanh chóp mũi.
Imie run rẩy mở tờ giấy. Đó là một mẩu giấy bình thường, bị vò đến nhăn nheo. Màu đỏ của máu, màu nâu của đất khiến nét chữ mờ đi. Nhưng nàng vẫn nhận ra, đó là chữ Liên, ngôn ngữ mẹ đẻ của các người chơi. Những con chữ nguệch ngoạc tựa như con dao cùn cứa vào tim người đọc.
[Phủ thành chủ... dị dạng... thí nghiệm... cơ thể người.]