Khi Đệ Tứ Thiên Tai Thành Chúa Cứu Thế

Chương 13: Bên trong thành Lunase

Phía trong tháp sư, từng giá sách cao chọc trần nối tiếp nhau khó có thể thấy cuối, hình thành một tòa mê cung rộng lớn. Bốn thành viên Cyclone đứng trước giá tri thức trông thật nhỏ bé.

Gemi ngửa muốn gãy cổ, nhìn thư viện to hơn cả sân vận động tổng hợp, hỏi: "Đây cũng là ma pháp đúng không? Nhìn từ ngoài cái tháp cũng to lắm đâu."

"Là nhờ ma pháp không gian. Đi tìm sách đi. Người thủ thư không cho nhiều thời gian đâu." Imie trả lời, đồng thời bước vào theo bảng chỉ dẫn.

Sách trong tháp được phân loại kỹ càng. Cả đám rẽ trái rẽ phải một hồi cũng đến khu sách ma pháp. Hai sát thủ không hiểu biết gì, chỉ có thể đảm nhiệm vai trò khuôn vác.

Từng cuốn sách dày cộp được lấy xuống. Wang nhanh chóng lật đọc tìm những quyển phù hợp với đoàn nhà mình. Gemi và Mini vô ý nhìn vào, chỉ thấy đầu xoay mòng mòng. Từng chữ họ đều hiểu, nhưng hợp lại thành câu lại tựa như đọc thiên thư.

Ngôn ngữ Maverlous không phải bất cứ thứ tiếng nào trong thế giới thực. Khi xuyên thư, họ tự động nghe, đọc hiểu và viết được nó. Tựa như người bản địa hoặc đã dành thời gian dài để học tập. Mọi người quy kết vấn đề này thành bàn tay vàng. Dù sao ngôn ngữ bất đồng là một vấn đề lớn, và không phải ai cũng có năng khiếu trong việc tiếp thu một thứ tiếng mới.

Mini nhìn hai đoàn phó bị sách bao phủ, bỗng cất tiếng hỏi một vấn đề bị họ bỏ quên: "Tháp không cho chúng ta cầm sách về, mọi người đọc kiểu gì?"

"Chụp ảnh." Wang trả lời, đầu vẫn cúi gằm vào những dòng chữ.

"Nhưng chức năng nhắn tin mất rồi. Anh định chia sẻ ảnh như nào?"

"..."

Cả bốn người khựng lại. Imie nhìn ba bốn chồng sách cao tới eo mình, lại nhìn cặp sát thủ ngây thơ. Nàng mỉm cười nói ra một câu tựa như sét đánh ngang tai.

"Vậy hai người chép đi."

"Bọn em?"

"Đúng vậy."

"Nhưng, nhưng..." Gemi lắp bắp, nhìn nữ mục sư với ánh mắt không tin được: "Bọn tôi không hiểu."

"Ngày xưa hai đứa đi chép bài tập về nhà có hiểu không?"

"Không, nhưng mà-"

Imie nhanh chóng ngắt lời: "Thế thì cần gì hiểu. Cứ chép y chang là được rồi."

"Thế còn vòng tròn ma thuật thì sao ạ?" Mini nhỏ giọng thắc mắc, cảm thấy tương lai của mình sẽ thật bi thảm.

"Cứ vẽ theo là được."

"Nếu vẽ sai thì sao ạ?"

"Thì anh bán hai đứa cho quán bar lớn nhất Haos để bù lại tổn thất mượn sách." Đáp lại cô là sự lạnh băng vô tình của nam pháp sư.

"Hu hu hu."

Hai anh em sát thủ tộc huyết ma nhìn theo bóng lưng tiêu sái của tinh linh và chim ưng rời khỏi thư viện, chỉ thấy hai người càng giống ác ma. Dù trong lòng đã khóc ra cả một đại dương, cũng vẫn phải ngậm ngùi cầm bút lên chép bài thật cẩn thận. Vì họ biết Wang nói được thì làm được.

Hai đoàn phó rời khỏi tháp, lương tâm không hề đau đớn khi bắt nạt hai võ kỹ trong đoàn. Nhưng họ cũng có nhiệm vụ khác, đi tìm Red Lion.

Căn cứ của Red Lion nằm giữa khu phố xá xầm uất. Có vẻ như sự xuất hiện của sương đen cũng không thể ngăn chặn nơi đây làm ăn buôn bán. Người đến người đi tấp nấp, tiếng chào hàng, tiếng trả giá tạo thành một khung cảnh náo nhiệt.

Trái ngược với vẻ nhộn nhịp của đường phố, trước cổng Red Lion lại thật tiêu điều. NPC gác cổng cũng không thấy đâu.

Imie nắm lấy hàng rào cổng sắt, nhìn vào trong sân: "Chẳng có ma nào thật luôn này."

Wang nhíu mày: "Để tôi thử dùng [Mắt pháp sư]."

[Mắt pháp sư] là một chiêu thức phụ trợ của pháp sư, có khả năng nhìn xuyên thấu qua các vật chất. Trong trường hợp này, nam nhân tộc phi dực có thể nhìn xuyên qua tường vào bên trong.

Trước mắt phải của anh xuất hiện một vòng tròn ma pháp nhỏ màu trắng. Imie đứng bên cạnh chờ đợi, có phần lo lắng khi thấy hàng chân mày của đồng đội nhíu chặt hơn.

"Không có. Đừng nói người, nửa con muỗi cũng chẳng có."

Bên trong Red Lion vắng tanh không một bóng người. Nhà ở gọn gàng sạch sẽ, không có dấu vết của ẩu đả.

Hai vị đoàn phó đứng lặng lặng trước cổng căn cứ. Nghĩ theo hướng tốt thì đêm hôm đó Red Lion rời lịch tụ họp, không bị cuốn vào đường hầm xuyên không gian. Nhưng để nói không có ai online vào thời điểm đó lại khó thuyết phục. Red Lion rất đông học sinh, sinh viên, lại đang nghỉ hè. Một đám thích ngủ ngày cày đêm, một bang hội đêm nào cũng rủ nhau đi vùng hoang dã xoát quái không thể đột nhiên chẳng có ai online trong khoảng thời gian ấy.

"Giờ lo lắng cũng vô dụng. Eric có vũ lực, bang phó có đầu óc. Bọn họ vẫn còn có khả năng bảo vệ mình." Wang vỗ vai an ủi nữ mục sư.

"Mong là vậy đi. Đi thôi, đi tập hợp các bang chủ khác." Imie nhìn về phía tòa nhà cao lớn trước mắt, thầm cầu nguyện Nữ Thần Selene sẽ che chở cho những chú sư tử màu đỏ.

Bang hội ở thành Lunase thật sự nhiều vô số, muốn hai người đến từng nơi thì chạy gãy chân cũng không hết. Wang và Imie chỉ đi tìm những bang có độ công nhận cao ở trong thành, rồi để thành viên của họ truyền lời xuống.

Tuy Cyclone không phải một bang hội, nhưng độ nổi tiếng của họ thì hầu như ai chơi đều biết đến. Vì vậy lời nói của họ không bị coi như lời bông đùa bỏ ngoài tai.

Hai người ngồi đợi ở trong phòng khách của bang hội chỉ lớn sau Red Lion, bang Slave of Money. Chủ bang là một cô gái mạnh mẽ nằm trên bảng xếp hạng cao thủ. Thứ tự không cao nhưng tính cách đủ để trấn áp các thành viên.

"Buổi tối hôm xuyên không tôi có thấy người của Red Lion, căn cứ cũng có người. Nhưng vì bang bọn tôi tổ chức tiệc sớm để mọi người hôm sau còn đi làm nên không biết đám Eric mất tích khi nào."

Bang chủ Medissa là một thực thi ma, trên người cô mặc áo giáp của thương kỵ sĩ, vóc người cao gầy, chiếc đuôi xương gai nằm yên trên ghế càng làm nổi bật khí chất tướng quân mạnh mẽ nhưng cũng rất đáng sợ của cô.

Bang Slave of Money không có nhiều người xuyên vào đại lục, chỉ còn mấy chú cú đêm và Medissa bị cuốn vào vụ việc không ai mong muốn này. Thông tin nữ kỵ sĩ mang đến không mấy tích cực. Nhưng ít còn hơn không có.

Phải đến hơn hai tiếng sau, các bang hội mới có thể tụ tập đông đủ. Không phải bang nào cũng có người quản lý vào thời điểm xảy ra chuyện, chỉ có thể chọn một thành viên có thể tin cậy ra làm người đại diện. Ngoài ra, buổi họp mặt còn có sự tham gia của một số hội nhóm nhỏ.

Khi mọi người tụ tập đông đủ, Imie dùng một đạo cụ khuếch âm thanh thông báo về những gì họ sẽ phải đối mặt. Khi thông tin về Quân Đoàn Dị Dạng được công bố, người chơi ở dưới xôn xao. Kinh ngạc, sợ hãi, hoảng loạn, bình tĩnh, đủ loại biểu cảm hiện lên.

Họ cũng chỉ là những con người bình thường lớn lên trong một quốc gia hòa bình. Chiến tranh hay sự xâm lấn của những sinh vật đến từ thế giới bên ngoài, họ chỉ có thể tiếp xúc qua sách vở, phim ảnh và trò chơi. Đến khi chính mình phải đối mặt với nó, nói không sợ là giả.

"Thật, thật ra chúng ta chỉ cần ở yên trong nhà sẽ không làm sao hết." Một người chơi nam mặc đồ du tiễn nhỏ giọng lên tiếng. Mặt cậu ta cúi gằm, không dám nhìn người khác.

"Cậu nghĩ đơn giản quá." Một người ngâm thơ rong phản bác, giọng điệu có phần khinh thường: "Cậu cảm thấy chỉ có lính thủ thành và Thánh Điện đủ để chống lại Quân Đoàn Dị Dạng? Ngây thơ."

"Đó chính là trách nhiệm của họ! Chúng ta chỉ là dân thường!!!" Cậu trai bị khinh vừa tức vừa ngượng, gào vào mặt cô gái.

"Dân thường? Chúng ta đang là dũng giả đấy. Dù muốn hay không thì cũng không thể đứng yên khi có chiến tranh. Nhờ ai không bằng nhờ mình." Nữ pháp giả không bị ảnh hưởng bởi thái độ của cậu, đưa ra ý kiến của mình.

"Cậu ấy nói đúng. Hiện tại chúng ta đang là dũng giả. Nếu Quân Đoàn Dị Dạng xâm lấn, thành Lunase sẽ kêu gọi sự trợ giúp của các dũng giả và lính đánh thuê. Mọi người thử nghĩ, chúng ta từ chối và núp sau lưng họ, Lunase sẽ còn nuôi một đám vô tích sự trong thời kỳ chiến tranh không? Nơi này tàn bạo và máu lạnh hơn thế giới thật nhiều." Có người đồng ý với suy nghĩ của nữ ngâm thơ rong, đồng thời dội cho một số người chậu nước lã, cuốn trôi những suy nghĩ đơn giản đến ngây ngốc của họ.

Maverlous không giống với nơi các người chơi từng sinh sống. Quân đội và chính phủ sẽ bảo vệ hết lòng mọi người dân. Ở trên đại lục này, lính thủ thành và Thánh Điện sẽ chỉ đảm bảo an toàn cho những người bình thường. Còn với những dũng giả có khả năng chiến đấu như họ, không trả giá mà muốn hưởng lợi thì đó là mơ mộng hão huyền. Trong kỳ chiến tranh thiếu thốn khó khăn, sẽ không ai muốn nuôi một đám ăn lắm vô dụng.

"Nhưng... chúng ta làm được không?"

"Sao lại không? Ma thuật, võ kỹ, đồng bạn, đây không phải bàn tay vàng của chúng ta sao? Khả năng của con người là vô hạn."

"Nhưng..."

"Trốn trong thành cũng chẳng phải an toàn tuyệt đối. Chỉ cần Quân Đoàn Dị Dạng có thể đột phá lớp phòng thủ, tất cả sẽ thành cá trên thớt, không có chút phản kháng."

"Các bang hội trong Lunase có thể hợp tác với nhau. Chăm chỉ rèn luyện thì chúng ta ít nhất có năng lực tự bảo vệ mình.""

Các người chơi lên tiếng thảo luận. Phần lớn đều đồng ý với việc tự nâng cao năng lực bản thân Cyclone đưa ra. Họ đều có chung suy nghĩ không thể dựa dẫm vào người khác, chỉ có thực lực mới sinh tồn được ở thế giới cá lớn nuốt cá bé này.

Bên trong thành Lunase, có khoảng 5000 người chơi đang online vào thời điểm xuyên không. Đây là một con số không nhỏ, nhưng ở đại lục Maverlous bao la rộng lớn cũng chỉ như là muối bỏ biển. Họ không biết ở nơi khác sẽ như thế nào nhưng tại thành trì mặt trăng này, mọi người cần phải đoàn kết lực lượng, dẫn nhau cùng thắng.

Những người đứng đầu của các bang hội, hội nhóm bắt đầu bàn nhau về kế hoạch trong tương lai. Imie nhìn mọi người, thở phào một hơi. Nàng không biết nếu các người chơi bất hòa, tự ai người ấy sống sẽ phải làm gì.

"Cyclone có ý định gì không?" Medissa hỏi.

"Tôi đoán anh cả sẽ đi theo Rishima." Nữ tinh linh trả lời.

"Mấy người thật thân thiết."

"Đồng bọn hợp tác vừa ý thôi. Chúng tôi có thể tìm được thứ cô ấy muốn, Rishima trả lại thù lao vừa ý. Bạn bè, chúng ta không dám nhận vơ. Đúng rồi!" Imie vỗ trán.

"Còn có chuyện gì sao?"

"Rishima dặn tôi chuyển lời cho mọi người. Đừng quá tin tưởng vào thành chủ và Thánh Điện."