Hôm nay là một ngày đẹp trời. Từng đóa bông gòn trắng phau trôi dạt hững hờ trên nền trời trong xanh. Ánh nắng dịu nhẹ tưới lên những đóa hoa đầy sắc màu vẫn còn vương sương sớm, lóe sáng lấp lánh.
Thị trấn Haos còn say giấc sau một đêm cuồng hoan. Bên trong các quán rượu nằm la liệt toàn người là người. Mấy gã lính đánh thuê say mèm gáy o o như sấm. Chủ quán đã quá quen với cảnh tượng này, gọi nhân viên khuân vác vứt mấy vị khách quá chén ra sân sau, chuẩn bị bắt đầu buôn bán.
Các hàng quán nhỏ cũng đã mở tiệm, một vài người chơi mua vội chiếc bánh kẹp thịt ăn ngấu nghiến rồi chạy về phía cuối thị trấn, chỉ sợ không kịp giờ. Người dân trong trấn cũng dần quen với vẻ vội vàng của các dũng giả. Họ nghe phong phanh hình như có một bán Long nhân muốn thành lập một hội thám hiểm riêng cho mình. Những ngày này họ đang kiểm tra thực lực của những người đến đăng ký. Khu đất trống rộng lớn cũng bị hắn ta chiếm dụng.
Rishima và Hydra vẫn chưa rời khỏi Haos. Một phần vì nàng Luyện Kim thuật sĩ vẫn chưa thành công trong việc lấy dị hỏa làm tâm cho con rối. Phần khác là Cyclone muốn hợp sức những người chơi còn sót lại trong thị trấn, Hydra tiếp tục phải làm huấn luyện viên một cách bất đắt dĩ.
May mắn trừ một số người không có đầu óc bị Hydra đánh phục hoặc bỏ đi nơi khác thì những người còn lại đều rất biết ơn khi thanh niên chịu dạy dỗ cho họ. Cyclone cũng không ngần ngại khi chia sẻ các loại ma pháp họ đã học được cho các pháp giả và hứa hẹn khi những người đi Lunase trở về, sẽ cho phép họ cùng nhau học tập.
Sau nhiều ngày học tập và rèn luyện vất vả, thực lực của các thành viên đoàn Cyclone đều đã đứng vứng ở cấp đại sư gần tiến vào đại tông sư. Những người chơi khác cũng ở cấp chính thức, không còn lóng ngóng như những ngày đầu.
"GRÀO!!!"
Tiếng gầm vang lên từ nơi xa, vang dội đến đinh tai nhức óc. Mọi người cảm thấy đầu óc choáng váng, mơ mơ màng màng.
Rishima chạy ra từ phòng nghiên cứu, sắc mặt nàng trắng bệch nhưng ít nhất vẫn còn tỉnh táo. Thiếu nữ liếc nhìn một vòng, nhận ra chỉ có những ai cấp bậc rất cao mới không bị ảnh hưởng quá nhiều.
"Bell, hát đi!!!" Nàng nhìn về phía tiên hoa Tinker Bell, kêu lớn.
Nàng tiên nhỏ hiểu ý rất nhanh, triệu hồi đàn hạc và cất tiếng ca. Lời hát dịu nhẹ như cơn gió xuân mơn trớn những nụ non, khẽ khàng xoa dịu linh hồn. Mọi người dần lấy lại tinh thần, hoảng sợ nhìn về nơi phát ra tiếng động.
"Phi dực và ảnh ma mau đi thám thính!"
Ngay khi Big Brother vừa dứt lời đã có hai thành viên lao ra. Nữ du tiễn tộc bồ câu bay vυ't đi, nam ảnh ma hòa vào những chiếc bóng và biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Tất cả đang chờ đợi.
Tiếng gầm gừ kêu vang, đánh thức cả thị trấn. Người dân và các nhà thám hiểm trào ra đường, lo sợ, tò mò và cảnh giác. Những lính đánh thuê bị âm thanh dọa tỉnh cả rượu, nắm chặt vũ khí đề phòng nhìn xung quanh.
Mặt đất giống như đang rung chuyển và dần mạnh mẽ hơn. Từ nơi xa bụi tung bay mịt mù, như thể thiên quân vạn mã đang lao tới.
"Là Quân Đoàn Dị Dạng!!!" Nữ du tiễn vừa bay vừa hét lên, sự sợ hãi khiến giọng cô vỡ ra, âm thanh chói tai vô cùng.
Câu nói của cô đánh thẳng vào lòng mọi người, khiến tất cả chết lặng đi. Kể cả người chơi hay những người đang sinh hoạt tại thị trấn đều bàng hoàng hoảng hốt trước tin dữ.
"A!!! Chạy ngay đi!!!"
"Nhanh lên! Tụ tập lính đánh thuê và dũng giả, chúng ta có thể tạm thời giữ chân chúng!"
"Tôi còn trẻ, tôi không muốn chết!!!"
"Mau báo tin về Lunase và Apollus!"
"Thần Hoa Flora sẽ phù hộ cho chúng ta!!!"
"Mẹ nó! Muốn cầu nguyện thì cút ra một bên, đừng đứng tránh đường của ông đây!!!"
Cả thị trấn náo loạn cả lên, tiếng gào khóc, la hét, cầu xin, quát tháo, ra lệnh trộn lẫn vào nhau khiến người nghe nghẹt thở. Có người vội vã thu thập tài sản tìm đường bỏ chạy. Có người ôm người thân khóc rống không biết phải làm gì. Lính đánh thuê kẻ chỉ lo mình, tự tìm đường giải thoát, người mang tấm lòng cao cả đang cố gắng bình ổn hỗn loạn, tập hợp lực lượng chiến đấu.
Các người chơi đứng ở đó, sắc mặt xanh mét nhìn những kẻ xâm lăng đang đến gần. Dù họ đã tự nhủ phải mạnh mẽ để tự bảo vệ, nhưng khi kẻ địch xuất hiện đều không khỏi sợ hãi. Họ, vốn dĩ chỉ là những con người bình phàm mà thôi.
"Ai muốn rời đi hãy đi ngay đi." Mọi người nghe thấy giọng bình tĩnh đến lạnh nhạt của Rishima. Tất cả hướng mắt về phía bóng lưng nhỏ bé và gầy yếu ấy, có phần chưa phản ứng kịp với câu nói của nàng.
""Sẽ không ai trách cứ mấy người. Quân Đoàn Dị Dạng sắp đến rồi, giờ đi còn kịp." Thiếu nữ tiếp tục nói. Các dị hỏa xuất hiện bên người nàng, Geist ghé vào vai chủ nhân, nhẹ nhàng an ủi.
"Lát nữa cô nhớ đứng ở sau. Đừng để đám nhóc này rời xa mình." Hydra rút thanh Độc Long Nha ra khỏi bao, mặt nạ che gần hết khuôn mặt hắn, chỉ để lộ cặp mắt vàng kim sắc lạnh không một chút độ ấm.
"Khiên kỵ sĩ bảo vệ pháp giả. Mục sư, vu yêu và người ngâm thơ rong hỗ trợ. Những ngươi tấn công chuẩn bị chiến đấu, tìm vị trí thích hợp cho mình." Chỉ huy trưởng kiêm đoàn phó đang vắng mặt, pháp sư tử vong thay anh ta phân phối nhiệm vụ cho mọi người.
Lovely và nữ mục sư sinh mệnh quỳ xuống, hai tay nắm chặt lấy thánh giá treo trước ngực. Cả hai cúi người, thành kính cầu nguyện.
"Hỡi Thần Hetas đáng kính trên trời cao, xin người hãy xót thương chúng con."
"Hỡi người cai quản sinh mệnh Aziraphael, xin hãy che chở cho con người đáng thương này."
Hai vòng tròn ma pháp màu trắng và đỏ cam xuất hiện chồng lên nhau, bao phủ một nửa thị trấn Haos. Tiên hoa bé nhỏ ghé vào vai mục sư, tiếng đàn hạc theo gió bay xa. Thiếu nữ vu yêu mặc áo choàng đen đứng ở một vị trí khác, cầm đèn l*иg đầu lâu lẩm bẩm một ngôn ngữ thần bí với làn điệu ma mị, những sợi khói đen từ cây đèn len lỏi vào trong cơ thể những đồng đội theo hệ tử vong. Khiên kỵ sĩ đứng trước ba người, tấm khiên dày nặng cắm xuống đất tựa như một tòa thành vĩnh viễn không ngã xuống.
Big Brother vung thanh trọng kiếm lên, giọng điều đầy tự tin và sức sống: "Vẫn như cũ! Ai có thành tích tốt nhất anh bỏ tiền túi ra thưởng!!! Cố lên!!!"
"CỐ LÊN!!!"
Chỉ có một vài người người chơi bỏ đi, nhưng phần đông mọi người đã vực lại tinh thần và sẵn sàng chiến đấu với kẻ thù. Họ có thể chạy lần này, nhưng những lần khác thì sao? Không ai tin tưởng bản thân có thể né tránh xung đột chiến tranh mãi mãi.
Quân Đoàn Dị Dạng dần tiến đến từ phía sau thị trấn, cũng là nơi các người chơi lựa chọn làm nơi luyện tập. Họ sẽ là những người đối đầu với chúng đầu tiên. Đoàn quân đen kịt, đông nghìn nghịt. Chúng tăng tốc dần khi ngửi được mùi của sự sống.
Hydra nhìn những sinh vật quen mắt vẫn vô cùng bình tĩnh, cơ thể hơi khụy xuống lấy đà rồi lao vυ't lên, xông thẳng vào lòng quân địch. Lưỡi dao lóe sáng, máu đen và thịt nát văng khắp nơi.
"Rống!!!"
Tiếng quái vật gào lên đau đớn như hồi chuông mở đầu của trận chiến. Các thành viên Cyclone cũng gia nhập chiến cuộc. Trên người họ bọc một lớp ánh sáng trắng pha lẫn đỏ cam, ngăn cản đáng kể những tổn thương của kẻ địch. Pháp sư tử vong và hai người chơi khác cùng thờ Tử Thần Dera tựa như những sứ giả của cõi chết, len lỏi khắp chiến trường cướp đi sinh mạng của kẻ địch.
Những người chơi còn lại cũng hít một hơi thật sâu, tự cổ vũ mình rồi tham gia chiến đấu. Các hiệu ứng ma thuật bay ngập trời, lóe lên đủ các loại màu sắc rực rỡ hoặc ảm đạm u tối.
Quân Đoàn Dị Dạng lần này chính là những con từng xuất hiện trong trận chiến bảo vệ các thành trì họ từng tham gia. Sự quen thuộc và hiểu biết đặc tính của kẻ địch khiến các người chơi tự tin hơn.
Rishima đứng cạnh bốn thành viên Cyclone, xung quanh nàng chỉ còn bốn dị hỏa đứng hộ vệ. Những nhóc con còn lại, lấy Geist làm dẫn đầu đang chiến đấu anh dũng nơi tuyến đầu. Chúng không còn là những ngọn lửa yếu ớt ngày đầu mới gặp. Qua nhiều ngày chăm sóc và cải tạo, các dị hỏa đều đã mạnh lên rất nhiều.
Thiếu nữ chu nho nhìn trận chiến trước mặt, biết mọi người sẽ không thể trụ được lâu dài, kể cả là về mặt thân thể hay tâm lý. Quân Đoàn Dị Dạng không biết mệt, nó có thể tấn công ngày ngày đêm đêm, dần dần ăn mòn sức chiến đấu của kẻ địch.
Sự tấn công bất ngờ của chúng khiến họ không thể chuẩn bị trước thứ gì. Trận pháp phòng thủ của thị trấn Haos yếu ớt như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào trước sự tấn công ồ ạt của lũ quái vật. Chỉ cần nó biến mất, toàn bộ thị trấn hoa sẽ biến thành thây sơn biển máu.
Rishima nhìn về phía mắt trận, ánh sáng nơi đó lập lòe như những chú đom đóm trong đêm tối. Nàng cần phải thay đổi thứ này.
"Rishima! Cô đi đâu vậy!?!" Nữ khiên kỵ sĩ nhìn thấy Luyện Kim thuật sĩ chạy đi, hốt hoảng gọi theo.
Cô không nghĩ Rishima sẽ bỏ chạy. Nhưng chắc hẳn sẽ không phải điều gì an toàn. Hydra sẽ không bỏ qua cho cô nếu thiếu nữ tóc trắng bị thương.
"Tôi sẽ quay lại ngay!"
Rishima chạy đến quảng trường trung tâm. Nơi đó đặt một tượng đài của Nữ Thần Flora. Nó cũng là nguồn năng lượng chính của trận pháp bảo vệ.
Một đống nguyên liệu trào ra từ nhẫn không gian, thiếu nữ tóc trắng nhanh chóng dựng một trận pháp bảo vệ mới trên dàn giáo cái cũ. Bút lông ngỗng múa như bay, từng con chữ từ thời cổ đại xa xưa được viết xuống. Những viên đá ma thuật chứa đầy năng lượng đắt đỏ như không cần tiền bị đập vụn ra, khảm vào từng nét bút. Trận pháp sáng rực lên, ánh sáng thần thánh từ lớp màng bảo vệ đẩy lùi Quân Đoàn Dị Dạng. Nhưng chẳng được bao lâu, chúng không cảm thấy đau đớn, điên cuồng lao về phía trước.
Hydra len lỏi giữa những sinh vật ghê tởm, cả người tắm trong máu đen của kẻ địch. Chủy thủ chém bay đầu, đầu nhọn đuôi đâm xuyên tim. Huyết mạch sôi trào nóng bỏng. Cặp mắt bán Long nhân đỏ ngầu, càng gϊếŧ càng hăng hái. Xung quanh hắn thây chất thành đống, máu chảy thành sông, tiếng kêu la gầm rú nối liền không dứt.
Hydra không cảm nhận được gì cả. Cảm giác dính nhớp trên da thịt. Mùi máu tanh nồng nơi chóp mũi. Gió mát trên làn da. Hay hình ảnh những người đồng hương quen thuộc.
Và cả nàng.
"Hủy diệt. Hủy diệt hết tất cả. San bằng mọi thứ."
Có giọng nói tựa như vang lên ngay sát màng nhĩ, lại tựa lời xa xăm từ phương xa đang thì thào. Hydra chưa bao giờ ham muốn gϊếŧ chóc đến vậy. Hắn không thể nghĩ đến điều gì, chỉ muốn chém gϊếŧ tất cả những gì xung quanh mình.
"Hydra."
"Hydra!
"Hydra!!!
"TRÌ TỬ DẠ!!!"
Một cái tên quen thuộc. Hình như là đang gọi hắn. Hydra đờ ra, mê mang nhìn về nơi âm thanh phát ra.
Hắn gϊếŧ đỏ cả mắt, khung cảnh như bị phủ thêm một tấm màn màu đỏ nhạt. Nhưng giữa sắc màu của máu đó, hắn nhìn thấy một màu trắng xanh nổi bật. Nó giống như không thể bị vấy bẩn, sáng ngời và thuần khiết.
Không thể để ai chạm vào nó. Không thể để ai làm bẩn nó.
Hydra vô thức dùng đuôi quét sạch những thi thể tanh tưởi trước mặt, dọn ra một con đường thênh thang sạch sẽ. Hắn thấy bóng dáng đó tiến lại gần.
Hình như ai đó đang nắm lấy cổ tay hắn. Nhỏ bé, yếu ớt và ấm áp.
"Trì Tử Dạ!"
Rishima gần như hét lên. Nàng nhìn người con trai quen thuộc trước mắt mình, không thể tin được.
Mắt biến thành dựng đồng, đỏ ngầu như máu. Cặp sừng vươn ra, ẩn chứa đầy năng lượng ma pháp. Văn ti đen dưới khóe mắt nứt toạc ra và nổi lên như lớp vảy. Cánh tay Hydra đã hóa thành vuốt, chỉ cần bóp nhẹ nàng sẽ mất mạng. Hơn tất cả, Hydra giống như đã mất đi lý trí.
Rishima sợ. Kể từ khi xuyên không, nàng mới thật sự biết sợ. Nàng sợ hãi Hydra biến thành quái vật không có lý trí, sợ hắn không còn nhận ra nàng.
Thiếu nữ không biết vì sao mình đã quý mến người trước mặt ngay lần đầu gặp ngày thơ bé. Nàng thích trêu hắn, thích nhìn hắn tức giận hoặc ngượng ngùng, thích cái cách hắn giận dỗi nhưng sẽ không để nàng một mình chơi đùa ở bên ngoài.
Rishima và Hydra thật sự không thân, số lần họ gặp nhau ít đi khi cả hai lớn dần. Nhưng khi có chuyện xảy ra, họ luôn nghĩ tới đối phương.
Nàng không mong muốn hắn xảy ra chuyện.
Rishima nắm lấy bàn tay to lớn và nguy hiểm. Độc Long Nha đang trong tay hắn, chỉ cần một vết cắt nhỏ đủ để nàng trở về với vòng tay của đất mẹ. Nhưng nàng không sợ, nàng tin tưởng Hydra sẽ không bao giờ thương tổn nàng. Dù trong bất cứ hoàn cảnh gì.
"Trì Tử Dạ, Hydra, bình tĩnh nào. Chúng ta không cần đua cả tính mạng như vậy."
Bán Long nhân nhìn chu nho nhỏ bé trước mặt. Nàng chính là thứ ánh sáng tuyệt đẹp đó. Âm thanh kỳ quái đã biến mất từ lúc nào. Mùi máu tanh cũng biến mất, chỉ còn mùi tro tàn mà hắn quen thuộc.
Huyết sắc rút đi. Vảy rồng biến mất. Vuốt rồng biến trở về cánh tay bình thường. Hydra giống như bị rút cạn sức lực, khụy một chân xuống, nửa quỳ dưới đất. Hắn gục đầu vào hõm vai người con gái trước mặt. Máu và thịt nát vấy bẩn mái tóc trắng và bộ đồ sạch sẽ của nàng.
"Lạc Nguyệt..." Hydra nghe thấy mình khẽ gọi.
Rishima đỡ lấy thân thể nặng nề của thanh niên, vòng cánh tay bé nhỏ ôm lấy hắn, nhẹ nhàng vỗ về sống lưng căng chặt. Nàng thì thào, giọng mềm nhẹ an ủi.
"Tôi ở đây."