Mạt Thế: Sao Lại Có Nhiều Người Trùng Sinh Thế Này!

Chương 30

Chương 30

Không chỉ cho cô ta sống lại một đời, còn cho cô ta bàn tay vàng lớn như vậy nữa chứ…

Đời này, cô ta nhất định sẽ sống cho thật tốt.

Đời này, cô ta sẽ khiến đám người Lê Kiện Lực phải trả giá thật lớn!

Nghĩ đến 5 tỷ trong tài khoản, lại nghĩ đến không gian to lớn của mình, Lê Uyển Vân bật cười.

"Kỳ ngộ như vậy, trên thế giới này chỉ sợ cũng không có người thứ hai đâu, ‘cô gái được ông Trời lựa chọn’ cũng chỉ được cỡ này thôi chứ đâu. Để xem còn có ai dám đυ.ng vào mình?"

"Chân này đạp dị năng giả, chân kia quét ngang đám nhân vật phản diện, đây mới là đãi ngộ mà cô gái được chọn nên có!"

“Ha ha ha ha ha ha!”

*

Cùng lúc đó.

Thịnh An và Hách Kính Nghiệp đứng trong biệt thự mà Lê Uyển Vân rao bán.

Trong phòng trống rỗng, chẳng còn bất kỳ thứ gì cả.

Vẻ mặt Thịnh An chẳng chút thay đổi: "Tiểu Hách, anh nói xem, phải có không gian rộng cỡ nào thì mới chứa đủ 5 tỷ vật tư, còn cất đi tất cả đồ dùng trong nhà nữa?"

Đúng vậy, Lê Uyển Vân đã dọn sạch đồ đạc trong biệt thự.

Năm tỷ, có thể tích trữ được vô số hàng hóa. Vậy mà lại lãng phí không gian chứa đồ nội thất do cha mẹ để lại ư?

Hách Kính Nghiệp nuốt nước miếng, yên lặng nói: "Không gian, rất lớn, rất lớn.”

Hai chữ "rất lớn", là hình dung và cũng là cảm thán.

Lại thu hoạch được thêm một tin tức quan trọng.

Hách Kính Nghiệp nghi hoặc: "Chị Thịnh, chị nói xem không gian của cô ta từ đâu mà có? Chắc không phải là dị năng giả không gian đâu ha? Nhưng cũng không nghe nói cô ta có món đồ tổ truyền gì cả?”

Dựa theo tin tức hiện có của bọn họ, không gian của dị năng giả không gian ngay từ đầu đều rất nhỏ.

Nếu không gian của Lê Uyển Vân rất lớn, vậy thì không phù hợp với logic của dị năng giả cho lắm.

Thịnh An nhìn anh ta một cái: “Đã có nhiều người trùng sinh như vậy rồi, anh cảm thấy còn cần logic nữa sao? Đám "con trai Trời chọn", "con gái Trời chọn" này, bàn tay vàng của bọn họ nào có cần logic.”

Hách Kính Nghiệp: "..." Thật con mẹ nó có đạo lý ghê.

"Không gian của cô ta rất lớn, hơn nữa còn vội vã xoay sở tiền bạc như vậy, vé máy bay cũng là đến khu vực sản xuất lương thực và sản xuất thịt..."

“Đại khái không gian của cô ta hẳn là có thể giữ tươi.”

“Thời gian trong không gian của dị năng giả hệ không gian sẽ dừng lại, khả năng cao cô ta là một dị năng giả hệ không gian rồi.”

“Không biết nguyên ngân vì sao không gian của cô ta lại cực lớn như vậy, có thể cần phải tìm hiểu từ chính cô ta mới được.”

“Cũng không loại trừ khả năng bản thân cô ta cũng không biết.”

“Từ đủ loại hành vi của cô ta mà xét, cô ta là trùng sinh trở về.”

“Hơn nữa ở mạt thế đã chịu không ít khổ.”

"Đời này tận thế còn chưa tới mà cô ta đã là một dị năng giả hệ không gian, như vậy, đời trước cô ta cũng là dị năng giả hệ không gian."

"Thời gian đầu mạt thế, đồ ăn phía dưới phế tích vẫn còn chưa bị ô nhiễm, nhưng dị năng giả ban đầu thức tỉnh dị năng không gian chắc chắn là không thể sống quá khổ cực rồi."

“Có thể là ba tháng sau mạt thế, cô ta mới thức tỉnh dị năng không gian cũng nên.”

Thịnh An thản nhiên tổng kết: "Hứa Thanh Thanh, à không, là Lê Uyển Vân."

“Một dị năng giả hệ không gian trùng sinh từ mạt thế, không gian rất lớn, đời trước dị năng là ở ba tháng sau mạt thế mới thức tỉnh, chịu không ít khổ, đời này gom góp được năm tỷ, đang điên cuồng muốn tích trữ hàng hóa.”

Hai người mỗi người một câu, dựa vào logic mà suy đoán, chẳng mấy chốc đã bóc trần Lê Uyển Vân.

Hách Kính Nghiệp: "Chị Thịnh, lúc trước chị nói, chị đã có sắp xếp cho không gian của Lê Uyển Vân rồi?”

Thịnh An nở nụ cười, ý vị thâm trường: "Đã sắp xếp rất ổn thỏa rồi, đi thôi, đi về trước đã. Ngày mai sau khi xác định tình huống của Lê Uyển Vân là có thể tiếp hành kế hoạch rồi."

Hách Kính Nghiệp có chút nghi hoặc.

Nhưng anh ta không hỏi nhiều, mà theo Thịnh An trở lại trụ sở của Tận thế Đặc Tình Xử.

*

Tưởng Ngư thề, năm đó cô ấy học lớp mười hai cũng chưa từng khổ đến mức này!!

Một đám người được gọi là viện sĩ, chuyên gia, cứ ghé vào tai cô ấy mà niệm kinh không dứt — —

"Trời ạ, tôi cũng đã giảng cho cô hai lần rồi, sao cô vẫn không nhớ kỹ vậy hả?!"

“…”

Ai có thể con mẹ nó nghe hai lần là có thể nhớ kỹ nội dung của nửa quyển sách hả?