Xuyên Nhanh: Vạn Nhân Mê Yếu Ớt Thích Ăn Cơm Mềm

Quyển 1 - Chương 9

Trên đường tan học về nhà, số 77 ở bên cạnh rải hoa cho cậu.

[Chúc mừng ký chủ, tiến độ cốt truyện của nhân vật này đã hoàn thành 10%! Ngoài tiến độ cốt truyện vốn có, chỉ cần tiếp tục duy trì thiết lập nhân vật, sẽ có cơ hội nhận được giá trị ăn bám bổ sung, tiến độ cốt truyện và giá trị ăn bám đều có thể đổi thành điểm sau khi nhân vật này ngoại tuyến.]

Thủy Thước: [Điểm có tác dụng gì?]

[Tích lũy đủ điểm, có thể nâng cấp phúc lợi nhân viên của thế giới lớn rồi, không chỉ phạm vi kinh doanh sẽ rộng hơn, còn có thể mua nhà ở thế giới lớn, như vậy khi không muốn làm việc có thể về thế giới lớn nghỉ ngơi. Cũng có thể dùng để nâng cấp năng lực hệ thống, mua giao diện hệ thống nữa.]

Số 77 nói xong thì ngượng ngùng: [Ký chủ không thích chó con sao, cửa hàng thế giới lớn có giao diện chó con của hệ thống để mua, có rất nhiều loại, như Golden, Border Collie, Corgi... Đều có...]

[Ừm, tôi sẽ hoàn thành tốt công việc.] Xung quanh không có ai, Thủy Thước xoa đầu quả cầu lơ lửng.

Số 77 choáng váng, bay xuống đậu trên vai Thủy Thước.

Cổng trường học.

"Cậu út." Tài xế đợi ngoài xe vừa nhìn thấy Thủy Thước đã vội vẫy tay, nhưng trước khi Thủy Thước lên xe tài xế còn nhỏ giọng nhắc nhở: "Vừa rồi cậu cả nghe điện thoại của thầy giáo của các cậu, tâm trạng không tốt lắm, cậu..."

Khuôn mặt Thủy Thước ngoan ngoãn thuần khiết, chỉ có đuôi mắt lộ ra chút phong tình non nớt.

Ai mà ngờ được tính tình cậu lại phản nghịch như vậy? Mới đón về có hai ngày đã tuyên bố sẽ đuổi Tống Tần khỏi vị trí, chỉ vào Tống Tần mắng anh ấy cướp đồ của mình.

Tài xế thở dài, ông ấy làm việc cho nhà họ Tống gần nửa đời người, thật lòng mong nhà họ Tống yên ổn nên khuyên nhủ: "Chút nữa cậu đừng cãi nhau với cậu cả, cậu ấy cũng là vì tốt cho cậu."

Thủy Thước ậm ừ trả lời một tiếng.

Cậu vừa nhận được ký ức của Tống Thủy Thước mà số 77 tải về, đã có sự hiểu biết của riêng mình về thiết lập nhân vật, nếu muốn đóng vai em trai Alpha phản diện thì chắc chắn phải khiến gia đình này gà bay chó sủa.

Xin lỗi nhé, bác tài xế.

Nhiệt độ trong xe ấm áp, vừa mở cửa đã có luồng hơi nóng ùa ra xua tan hơi lạnh của mưa thu trên người Thủy Thước.

Cậu thu ô lên xe.

Trong xe tối om, tiếng mưa rơi tí tách theo ô rơi xuống thảm.

Lúc này người đàn ông mặc vest đang ngồi ở đầu kia bên cửa kính, lông mày nghiêm nghị, cặp kính gọng bạc gác trên sống mũi cao, phủ xuống một bóng ma che đi vẻ mặt. Tóc đen trước trán phủ xuống mép gọng kính, nhìn nghiêng sẽ che mất đôi mắt, đường nét quai hàm rõ ràng.

Trên đầu gối đặt một tập tài liệu.

Nghe thấy tiếng cậu lên xe, tầm mắt cũng không rời khỏi tập tài liệu.

Xe bắt đầu chạy.

Thủy Thước mím môi vào trạng thái, cậu ném cặp xuống đất, tức giận vo chiếc ô ướt sũng thành một cục rồi ném xuống đất khiến những giọt nước bắn tung tóe, cuối cùng tạo thành một đường cong rồi rơi xuống tờ giấy trắng.

Trong xe nhất thời yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, Tống Tần "cạch" một tiếng đóng tập tài liệu lại.