Chủ nhiệm lớp lo lắng: "A Hàng, cháu thấy khó chịu ở đâu? Nói thật đi."
Một Alpha đi cùng lên tiếng: "Báo cáo thầy, lúc đó em thấy bạn học mới, một cước…"
Cô ấy bắt chước động tác đá vào hạ bộ.
Triệu An Hàng vừa mới bình tĩnh lại thì cậu ta lại cảm thấy thân dưới lạnh toát.
Chủ nhiệm lớp cực kỳ hoảng sợ, sau đó mặt đầy vẻ giận dữ.
Ông ta còn trông cậy vào Triệu An Hàng thừa kế nhà họ Triệu, mưu lợi cho nhà mẹ đẻ, lại được mẹ Triệu nhờ vả ngày thường săn sóc cho Triệu An Hàng nhiều hơn.
Thủy Thước vừa mới chuyển trường đến, tuy họ Tống nhưng không có ai ở trên thông báo nên ông ta không liên tưởng đến nhà họ Tống ở Hải Thành, dù sao thì ai cũng biết, người nắm quyền ở nhà họ Tống hiện nay là con trai độc nhất của Tống Khang - Tống Tần.
Ông ta chỉ nghĩ Thủy Thước là đứa con nhà giàu mới nổi nào đó nhét vào, dựa vào nhà họ Triệu ở sau lưng nên ông ta nghiêm giọng nói: "Tống Thủy Thước, ăn trộm đồ của người khác, làm hại bạn học, mau gọi phụ huynh đến đây!"
Một Beta nhút nhát biện hộ cho Thủy Thước: "Thưa thầy, chuyện không phải như vậy, em thấy tay áo khoác của Lục Phong Trì rơi xuống đất, bạn học mới định nhặt áo cho cậu ấy, kết quả là Triệu An Hàng xông lên không phân biệt phải trái nói bạn học mới ăn trộm đồ, sau đó còn cố tình muốn ngửi, ngửi tuyến thể của bạn học mới..."
Beta không có tuyến thể, còn đối với Alpha mà nói thì tuyến thể không phải là bộ phận nhạy cảm, nhưng nếu là Omega, hành vi ngửi tuyến thể nếu thật sự truy cứu thì rất có thể bị định nghĩa là quấy rối tìиɧ ɖu͙©.
Ngoài chủ nhiệm lớp đã xem hồ sơ của Tống Thủy Thước và biết rõ giới tính của cậu được ghi là Alpha thì những học sinh có mặt đều mặc định bạn học mới là Omega.
Cô ấy chưa từng thấy Omega nào đẹp như vậy.
Beta giải thích xong lại lén ngẩng đầu liếc nhìn bạn học mới.
Khung xương của cậu thiếu niên không lớn, bộ đồng phục mà các bạn nam cùng tuổi mặc vừa vặn với cậu, không những không vì kiểu dáng vốn rộng rãi mà trở nên rộng thùng thình, ngược lại còn khiến cậu lộ ra vẻ gầy gò ẩn chứa da thịt cực kỳ mơ hồ.
Cậu quá gầy, sắc mặt cũng tái nhợt.
Đối mặt với người thầy nghiêm khắc, thiên vị kẻ có quyền thế, cậu chỉ như một cọng bèo không rễ.
Bắt nạt Omega thật đáng xấu hổ! Trong lòng những người còn lại đều phẫn nộ.
Thủy Thước không ngờ lúc đó còn có người chứng kiến, thậm chí còn hiểu lầm cậu là người tốt giúp người khác nhặt đồng phục: "Không phải, tôi..."
Lông mi rụng đâm ngược vào mắt. Cậu vừa vội vã xua tay, vừa xoa khóe mắt.
Đồng tử Lục Phong Trì co lại rồi đột nhiên vỗ một cái vào đầu Triệu An Hàng khiến Triệu An Hàng lập tức đau đớn kêu "á" một tiếng.
"Được rồi, tay chân của người ta nhỏ như vậy, có thể đá hỏng cậu được sao? Đường đường là một Alpha lại làm ầm ĩ như vậy, có mất mặt không?" Lục Phong Trì xách Triệu An Hàng như xách một con gà con ra khỏi lớp học nhưng hắn chợt nhớ điều gì đó rồi lại nhìn chủ nhiệm lớp, sắc mặt đã trở nên lạnh lùng, ánh mắt sắc bén quét qua mặt ông ta giống như bóp chặt trái tim khiến người ta ngạt thở.