Đoá Hoa Kiêu Ngạo Của Ngài Lục

Chương 31:

Gần đây Tuyết Nhi thường xuyên ra ngoài cùng Lục Ngạn, tuy rằng ở trên địa bàn của anh không ai dám động vào anh, nhưng một cô bé 18 tuổi không có tính uy hϊếp như vậy rất dễ bị nhắm tới.

Tuyết Nhi không biết, khi cô quyết định ở lại Lục gia thì đã dính dáng tới vô vàn rắc rối trong tương lai.

Đêm diễn ra sinh nhật của bạn gái Chu Trạch An, Lục Ngạn thuê thợ trang điểm chuyên nghiệp về nhà để chuẩn bị cho Tuyết Nhi.

Cô mặc một chiếc đầm dạ hội xẻ tà dài đến mắt cá chân, màu trắng bạc lấp lánh. Đầm thiết kế cổ yếm, trước ngực khoét hình tam giác không quá sâu, sang trọng mà trang nhã. Làn da trắng nõn cùng xương quai xanh tinh tế được tôn ra một cách triệt để, mái tóc dài uốn xoăn sóng nhẹ nhàng, có thể nói là nổi bật nhưng không quá diễm lệ.

Tuyết Nhi thích chiếc đầm này vì nó không làm cô trở nên lố lăng, cô rất sợ mình mặc đồ quá nổi, như vậy chẳng khác nào cố tình chiếm hào quang của nhân vật chính.

“Trang điểm nhẹ thôi ạ, càng tự nhiên càng tốt.”

“Tiểu thư yên tâm, da của cô vốn đã rất đẹp rồi, tôi sẽ không đắp nhiều phấn lên mặt cô đâu. Hôm nay làm kiểu thanh lịch nhé?”

Nói rồi, thợ trang điểm bắt đầu cẩn thận dùng cọ tô điểm cho những đường nét vốn đã xinh đẹp của cô.

Lục Ngạn ở bên kia nhìn thấy thợ tóc chuẩn bị vuốt keo cho mình thì giơ tay lên:

“Chờ một chút.”

Anh nhớ Tuyết Nhi nói kiểu tóc ấy trông quá nghiêm túc, hôm nay anh muốn thử kiểu khác.

“Đừng vuốt lên hết, vuốt một nửa thôi.”

“Ngài Lục muốn để kiểu side part ạ?”

“Ừm.”

Như vậy có thể trẻ hơn vài tuổi, lúc đứng bên cạnh Tuyết Nhi cũng không bị người khác nói là giống cha con.

Lục Ngạn không quan tâm suy nghĩ của người khác thế nào, chỉ sợ Tuyết Nhi nghe được sẽ phiền lòng.

Lúc anh nhìn về phía Tuyết Nhi, cô đang nhắm mắt để thợ trang điểm xịt thêm khóa makeup.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt nhỏ ngày thường không phấn son hôm nay đã có thêm một lớp phấn nhẹ, mắt long lanh to tròn với hàng mi dài và cong.

Đôi gò má của thiếu nữ hồng hào giống như đang xấu hổ, có thể nói là nét mặt cô không có quá nhiều thay đổi nhưng nhìn tổng thể lạ thêm vài phần xinh đẹp, quyến rũ và một chút trưởng thành.

Đôi môi đỏ hồng hơi cong lên, không biết là đang nói cái gì với người bên cạnh mà mọi người đều cười rôm rả.

“Tuyết Nhi, em biết không, gần đây trong giới có một vài tin đồn về em đó.”

“Em?” Tuyết Nhi tò mò chớp mắt: “Sao lại liên quan đến em? Em mới đến thành phố này cách đây không lâu, sao mọi người biết em được ạ?”

“Ngài Lục rất nổi tiếng, cách đây mấy hôm trong các nhóm chat của bọn chị truyền tay nhau một tấm ảnh ngài ấy đứng xếp hàng ở chờ mua trà sữa đó. Ai mà không tò mò về người con gái được ngài Lục đích thân đi mua nước cho uống hả em?”

“...” Là cái hôm cô còn ốm à? Chú ấy có thể gọi người mua giúp, sao lại đứng xếp hàng cho người ta chú ý thế này…

“Có không ít lời đồn đãi, không ai biết mặt mũi em ra sao đâu, cũng không biết em tên gì, cho đến hôm nay chị mới gặp được người thật. Em xinh xắn thế này chẳng trách ngài Lục bị đốn tim, đến cả chị còn phải cảm thán ngũ quan và khuôn mặt nhỏ nhắn của em thật sự quá đẹp, lại rất ăn trang điểm.”

Người ở bên cạnh cũng nhỏ giọng nói vào tai cô:

“Đúng vậy, trước đây ngài ấy tham dự sự kiện lớn cũng không gọi cả đội tụi chị về nhà chăm chút cho từng sợi tóc của partner như này đâu. Em là trường hợp đặc biệt đấy.”

Gò má Tuyết Nhi nóng bừng, lớp phấn mỏng không cách nào che giấu được làn da đang ửng hồng của cô, thậm chí vành tai đều đang đổi màu.