Editor trans: Ngủ Mơ
Bấy giờ, Bạch Cao Hưng đang rất hoang mang.
Cậu cảm thấy mạch não của người đàn ông này còn khó hiểu hơn việc mò kim đáy biển. Một giây trước còn dẫn cậu ra ngoài chơi, tắm rửa cho cậu, bày ra một bộ “Từ nay về sau anh sẽ đối tốt với nhóc”, giây sau liền muốn tặng cậu cho người khác.
Não ổng đang múa cái éo gì vậy? Nói ra đi! Biết đâu tui có thể giúp được?
Bạch Cao Hưng tự hào mình là một con chim biết điều trong giới chim, không có hầu hết các nhược điểm khi nuôi vẹt: không ồn ào, không phá, không rụng lông, biết tự nhặt lên ném vào thùng rác; biết chỗ đi vệ sinh, biết bỏ đồ về chỗ cũng. Có thể nói không có con vẹt nào hoàn hảo hơn cậu.
Cậu muốn túm lấy cổ áo của Lê Phổ, lắc lắc để anh tỉnh lại.
Chẳng qua, Lê Phổ hiển nhiên đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình.
Bạch Cao Hưng nhìn đôi mắt trống rỗng của anh, cậu có chút sốt ruột, cái mào trên đầu vô thức rũ xuống, ưỡn ngực đi vòng quanh bàn cà phê, tới lui hai ba lần, cuối cùng dùng mỏ chọc chọc lòng bàn tay của Lê Phổ.
Lê Phổ cảm thấy lòng bàn tay ngứa ngáy, nhưng vẫn không thoát khỏi dòng suy nghĩ. Anh đang nghĩ, nếu anh tặng Đại Bạch đi thật, thì đây sẽ là chuyện tốt, hay lại là lần thứ hai tổn thương nhóc này?
Anh bạn nối khố* của anh gửi cho một đoạn video, trong video đó là bộ dáng Đại Bạch còn ở trạm thu nhận động vật. Trông tinh thần của nhóc rất uể oải, bộ lông xỉn màu, mảng trọc trên ngực cực dễ thấy, hoàn toàn khác với vẻ tinh thần no đủ như bây giờ.
*trong raw là 發小 ý chỉ bạn thân từ bé (không rõ nam nữ), nhưng đoạn sau thì tui chắc là Peter. Nên dùng bạn nối khố, vì đa số dùng từ này đều là cặp bạn thân từ nhỏ (nam-nam).
Vất vả lắm mới nuôi Đại Bạch tốt lên như được, anh thật sự muốn cho nhóc trải qua hoàn cảnh chia ly một lần nữa sao… Nghe nói loài vẹt lớn này rất thông minh, biết rõ cái gì gọi là “chia ly”, cũng biết rõ cái gì là “vứt bỏ”.
Rốt cuộc, Lê Phổ cũng đưa mắt nhìn bé vẹt trong tay. Khi anh vừa xòe bàn tay ra, bé vẹt liền cố gắng cuộn tròn thành một quả bóng nhỏ, mà rúc vào lòng bàn tay anh, bộ dáng rất là nỗ lực.
Anh vô thức khép lòng bàn tay lại, nhẹ nhàng, sau đó liền cảm nhận được xúc cảm tuyệt vời của Đại Bạch, có chút ấm áp.
Chắc là là khoảng thời gian này đã ăn béo lên.
Bạch Cao Hưng nép mình vào tay Lê Phổ, vừa cố gắng co mình lại vừa vứt cái tâm lý xấu hổ không cần thiết.
Cậu ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt đen láy, cố gắng làm cho Lê Phổ cảm nhận được sự hiện diện của mình.
Xem đi! Ông đây cực dễ thương thương luôn!!
Lê Phổ nhìn bé vẹt nhà mình làm nũng, nhìn không nổi mà cười một chút, đôi mắt đen tuyền liền tràn đầy ấm áp.
Xen ra, trên mạng nói đã nói đúng, thú cưng có thể cảm nhận được suy nghĩ của chủ nhân… Cũng có lẽ do anh hiểu hiện quá rõ chăng?
“Được rồi, sẽ không đưa nhóc đi nữa đâu.” Dỗ một hồi, Lê Phổ gãi gãi mặt bé vẹt, nhìn nhóc thoải mái ngẩng đầu lên, quyết định gác lại ý định vừa rồi.
Không ngờ vừa nói xong, Đại Bạch lập tức mở tròn mắt nhìn anh với vẻ nghi ngờ.
Nhóc này nghe hiểu sao ?
Lê Phổ trong lòng buồn cười, anh đối với chỉ số IQ của loài vẹt Moluccan Cockatoo này coi bộ lại càng hiểu rõ hơn rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy, một ngày nào đó Đại Bạch có thể nói chuyện trôi chảy với anh, thì có lẽ sẽ không ngạc nhiên ngạc nữa.
Khi màn đêm buông xuống, Lê Phổ bắt đầu làm việc.
Thời gian sắp vào tổ phim ngày càng gần, anh cần nhớ lời thoại của mình trước.
Anh vẫn luôn thích chữ viết trên giấy hơn là chữ viết điện tử, cầm máy tính trên giường luôn bất tiện, mà cũng rất khó chú thích theo ý của mình.
Lê Phổ như thường lệ mở một chồng kịch bản dày cộp ra, sau đó liền cảm thấy trước ngực có chút ngưa ngứa. Không biết từ bao giờ, Đại Bạch đã lén leo lên giường anh, hình như còn muốn chen vào đọc chung với anh, cái đầu tròn tròn cứ như vùi trang giấy trước mặt, trông rất tập trung.
“Xem hiểu không?”
Giọng nói mang ý cười vang lên, Bạch Cao Hưng nhìn lướt qua kịch bản, các loại tên cùng dấu ngoặc, nhìn nhìn cũng không phải không hiểu được.
Chỉ là không ngờ bộ phim cổ trang này lại có tư duy sáng tạo như vậy, người có lời thoại, chim cũng có lời thoại.
Nếu để ý kỹ, đây là một cảnh phi tần trong hậu cung hãm hại hoàng hậu, nhưng kế hoạch bị lộ do con vẹt mà phi tần nuôi dưỡng nói hớ. Từ đó, một trận phong ba đẫm máu trong hậu cung bắt đầu.
Ở phần này con chim có khá nhiều lời thoại…
Ngủ Mơ: hớ hớ, lướt Phở bò thấy hé hé