Sếp Tổng Tính Sói Nhẹ Nhàng Cưng Chiều

Chương 2: Bị hắn cưỡng bức

Chẳng lẽ gã đàn ông này thực sự có ý định quấy rối cô? Hắn điên rồi sao!

Tô Tiểu Noãn bị người đàn ông khống chế đến không thể cử động, cô không suy nghĩ liền cắn vào tay hắn.

“Xuýt...”

Ngữ Lăng Phong đau nhói đẩy Tô Tiểu Noãn, rồi nhìn hàng vết răng cắn sâu trên tay mình, sắc mặt nhất thời trở nên u ám đáng sợ...

Ả phụ nữ này thuộc loài chó sao, vậy mà dám cắn hắn!

Ả phụ nữ không biết sống chết!

“Tôi ghét nhất loại phụ nữ không biết nghe lời!” Ngữ Lăng Phong đẩy cô lên xe, nghiêng mình về phía trước, hơi thở nam tính rất mãnh liệt bao vây lấy cô.

Hắn một tay ấn lên vai cô, tay còn lại trực tiếp thò vào trong quần áo cô, nắm lấy khối thịt mềm mại ở trước ngực.

Chậc chậc... không ngờ gầy vậy, mà dáng người lại khá ấn tượng.

Đôi mắt Tô Tiểu Noãn đột nhiên trừng lớn, gã đàn ông này đang làm trò quái gì đấy?!

Tay hắn đang làm gì vậy?!

“Biếи ŧɦái, cút đi cho tôi!”

Tô Tiểu Noãn lớn tiếng chửi rửa, cô cố gắng dùng hết sức đẩy hắn ra.

Biếи ŧɦái? Đây được gọi là biếи ŧɦái sao?

Điều này chẳng qua chỉ mới bắt đầu mà thôi...

Ngữ Lăng Phong dùng một tay đã có thể dễ dàng khống chế hai tay cô, ấn lên xe, hắn cúi mặt đến gần sát cô, cười khẩy nói, “Bây giờ tôi sẽ cho em biết thế nào là quấy rối thực sự.”

Hơi gió nóng bỏng từ miệng hắn phả vào mặt cô, giọng nói trầm thấp như ma quỷ lọt vào tai cô.

Tô Tiểu Noãn thật sự đã bị dọa sợ, cơ thể cô bị khống chế không thể nhúc nhích, người đàn ông trước mặt đáng sợ giống như ác quỷ vậy.

Cô hoảng hốt, kiềm chế không được mà cầu xin hắn, “Đừng làm vậy mà, cầu xin anh hãy thả tôi đi đi...”

“Thả em? Tôi không tốt vậy đâu!”

Ngữ Lăng Phong lạnh lùng nói ra những lời này, ngay giây sau, hắn đột nhiên tiến vào cơ thể cô.

“A...”

Cơn đau bị chọc thủng, lan tràn khắp cơ thể...

Tô Tiểu Noãn không thể tin được, nhìn người đàn ông trước mặt.

Hắn thực sự đã cưỡng bức cô.

“Ha, thì ra còn là con gái!” Đôi mắt Ngữ Lăng Phong hơi tối lại, hắn không ngờ cô vẫn là con gái, thế nhưng cảm giác này... thật tuyệt.

Ngón tay mảnh khảnh vuốt ve khuôn mặt đờ đẫn của cô, Ngữ Lăng Phong hôn lên môi cô, cảm thấy có chút vẫn chưa đủ đã...

“Khốn nạn, thả tôi ra, tôi phải tố cáo anh! Tôi phải tố cao anh!” Tô Tiểu Noãn ra sức giãy giụa, dáng vẻ giống như sắp phát điên.

Sự trong trắng mà cô gìn giữ hơn hai mươi năm, đã cứ như vậy mà mất rồi, mất sạch rồi...

Tố cáo hắn?

Tố cáo hắn đã cướng bức cô sao?

Ả phụ nữ này cũng thật ngay thơ.

Ngữ Lăng Phong thong thả bình tĩnh rút ra khỏi cơ thể cô, khoé miệng hắn nở một nụ cười lạnh độc ác.

“Được, em có thể tùy ý tố cáo.” Hơn nữa, trong tay Ngữ Lăng Phong còn đang cầm một chiếc vòng cổ bạc, chơi đùa trước mặt Tô Tiểu Noãn.

Thấy sợi dây chuyền trong tay Ngữ Lăng Phong, Tô Tiểu Noãn kinh ngạc mở to mắt.

“Đây là sợi dây chuyền của tôi!” Tô Tiểu Noãn hoảng sợ đưa tay muốn giật lấy chiếc vòng cổ.

Ngữ Lăng Phong hơi rụt tay lại, giữ chặt chiếc vòng cổ trong tay.

“Bây giờ em có hai con đường có thể chọn, một là báo cảnh sát.” Ngữ Lăng Phong hờ hững nói, như thể chuyện vừa xảy ra không liên quan đến hắn vậy.

Hắn nhẹ nhàng đung đưa sợi dây chuyền qua lại, khóe miệng nở một nụ cười lạnh lùng nghiêm nghị: “Hai là đến biệt thự ở cảng Thiển Thủy tìm tôi để lấy lại sợi dây chuyền.”

Tô Tiểu Noãn đè nén cơn tức giận trong lòng, nắm chặt nắm tay, vẻ mặt tái nhợt.

Trên đời này, sao lại có thể có loại đàn ông bỉ ổi như vậy!

“Tôi khuyên em tốt nhất nên chọn con đường thứ hai, nếu em không đến, tôi sẽ vứt chiếc vòng cổ này xem như rác.”

Động tác cài khuy áo sơ mi của Ngữ Lăng Phong thật tao nhã, chớp mắt hắn đã trở về với vẻ ngoài bảnh bao.

Tô Tiểu Noãn nhân lúc này, nhanh chóng đưa tay giật lấy sợi dây chuyền trong tay hắn, nhưng lại bị hắn dễ dàng tóm được.

Trên khuôn mặt tuấn tú lộ ra một nụ cười nhạt tàn nhẫn: “Tô Tiểu Noãn, tôi khuyên em đừng lãng phí công sức.”

Nói xong, hắn đẩy Tô Tiểu Noãn xuống, chiếc Ferrari đen tuyền phóng đi nhanh như tên bắn.

Vừa rồi, hắn gọi cô là gì?

Tô Tiểu Noãn?

Người đàn ông này biết cô sao?!