Khi Trì Hạ Thanh thực hiện cuộc gọi điện thoại này, cậu đã hy vọng rất nhiều ở Tô Cẩn Phong.
Suy cho cùng, mẹ Tô đã giấu kín chuyện Tô Trì Miên là thiếu gia giả, nhưng có lẽ người anh trai Tô Cẩn Phong này lại không biết?
Trì Hạ Thanh chưa bao giờ trải qua cảm giác có một người anh trai. Mỗi lần nhìn thấy Tô Cẩn Phong chơi đùa với Tô Trì Miên một cách trìu mến, hắn lại không biết cậu đã ghen tị đến mức nào.
Đáng tiếc ánh mắt trìu mến đó của Tô Cẩn Phong sẽ chỉ dành riêng cho Tô Trì Miên.
Khi Tô Trì Miên nhận được đôi giày thể thao mà cậu ta thích từ Tô Cẩn Phong thì Trì Hạ Thanh sẽ chỉ nhận được một chiếc áo đấu được tặng kèm khi mua giày thể thao.
Không phải Tô Cẩn Phong không nghĩ tới việc tặng quà cho Trì Hạ Thanh, mà chỉ là hắn không muốn tốn công chuẩn bị mà thôi.
Nhưng sau tất cả Trì Hạ Thanh vẫn sẽ cảm thấy rất hạnh phúc cho dù món quà cậu được tặng là bất cứ thứ gì đi nữa.
Suy cho cùng là do sự kỳ vọng của bọn họ dành do Trì Hạ Thanh là quá thấp, chỉ cần tốt một chút là cũng đủ rồi.
"Cái, cái gì? Không có quan hệ huyết thống? Mày nói vậy là có ý gì?" Tô Cẩn Phong cau mày, hơi không được tự nhiên mà sờ lên chóp mũi của mình.
Sau khi nghe được lời nói của Tô Cẩn Phong, những suy tính của Trì Hạ Thanh đã hoàn toàn sụp đổ.
Chung sống với nhau hơn một năm, Trì Hạ Thanh rất hiểu giọng điệu của Tô Cẩn Phong.
Hắn là đang chột dạ.
Tô Cẩn Phong từ trước đến nay luôn tỏ ra xa cách, chỉ gọi Trì Hạ Thanh bằng biệt danh khi hắn đang bối rối.
Quả nhiên, Tô Cẩn Phong cũng biết Tô Trì Miên và mình không có quan hệ huyết thống!
Nhưng hắn vẫn là thiên vị đứng về phía Tô Trì Miên.
Tình cảm hơn hai mươi năm quả thật không hề uổng phí.
Giữa đứa con nuôi và đứa con ruột thịt thì nhà họ Tô lại không một chút do dự mà lựa chọn dành tình cảm cho một người không cùng quan hệ huyết thống.
Trong lòng, Trì Hạ Thanh cảm thấy vô cùng xót xa và đau đớn, cậu siết chặt tay thành nắm đấm, cậu lại cảm thấy tình huống này rất phù hợp với phong cách của Tô gia.
Dù sao thì bọn họ cũng đối xử tốt với Tô Trì Miên như vậy thì dù cậu ta chỉ bị bệnh nhẹ cũng có rất nhiều người bồi cậu ta.
"Cứ như vậy đi, anh chăm sóc cho em trai của mình thật tốt, Tô thiếu gia muốn uống canh thì cứ nhờ người làm. Người như tôi đây không có ý định phục vụ một thiếu gia giả mạo yếu đuối như vậy đâu."