Sự dao động mãnh liệt ở trong lòng cũng vì thế mà từ từ/chậm rãi buông xuống, mồ hôi lạnh ướt đẫm ở sau lưng nàng đã chứng minh được nàng đã sợ hãi và khẩn trương như thế nào.
—— Trưởng quầy cũng không tiếp tục tranh luận cùng với Tần tam công tử nữa, xem trang phục của hai vị công tử Tần gia này, có thể thấy họ xuất thân từ gia đình giàu có, hắn biết những gia đình giàu có thường có rất nhiều quy củ nghiêm ngặt, đạo lý này hắn vẫn để ý và cũng hiểu được mà.
Vì thế, trưởng quầy liền tiến lên thành khẩn xin lỗi, biết co được dãn được: “Hóa ra là Tần tứ công tử, thất kính thất kính rồi.”
Sắc mặt Tần Hành ngưng trọng, nàng “Ừm!?” một tiếng, trong lòng lại suy nghĩ, nàng nhất định phải cẩn thận che giấu dung mạo của mình hơn mới được.
Trên mặt Tứ hoàng đệ đã không còn xấu hổ cùng buồn bực nữa, sự tức giận cũng theo lời xin lỗi của trưởng quầy mà tan biến, nàng đã quay trở lại với vẻ mặt thật thà và ngốc ngốc như ngày thường, Tần Tuần cảm thấy không còn thú vị, hắn chỉ tay vào những tủ sách ở trong tiệm sách, quâng bơ nói một câu: “Tứ đệ, đệ thích cái gì cứ chọn tự nhiên đi, không phải ngại đâu, ca ca đệ có mang theo tiền.”
Tần Hành cảm kích liếc nhìn Tần Tuần một cái, sau khi chần chờ một lúc, nàng liền nói: “Cho đệ một quyển 《 Chú giải về luật 》 đi!” Trước đây Quý phu tử đã từng giảng qua về quyển sách này, nghĩ/ngẫm lại biểu hiện của nàng ở Thượng Thư Phòng cùng với hình tượng thường ngày, nàng cảm thấy mua quyển sách này là ổn thỏa nhất.
Tần Tuần cười nhạo một tiếng, không có một chút ngoài ý muốn khi nghe nàng nói như vậy. Hắn nhướng mày nói: “Đệ không muốn đọc những cuốn khác à?” Hắn lấy ra hai cuốn sách nhỏ, đều là những thoại bản diễn nghĩa lưu hành gần đây, nào là anh hùng mỹ nhân, nào là huynh đệ tình thâm cái gì cũng có hết. Còn có cả những câu chuyện nói về Thái Tổ hoàng đế mãi mà không hết nữa.
“Còn muốn cái gì nữa không?” Tần Hành hơi hơi ngẩng đầu, chớp chớp mắt, có chút ngây ngốc không phản ứng kịp. Ngay sau đó, nàng liền chậm rãi lắc lắc đầu, nghiêm túc nói: “Không cần nữa đâu như thế là đủ rồi, quyển 《 Chú giải về luật 》này cũng rất khó, đệ có thể nghiên cứu trong một thời gian dài đấy.”
Tần Tuần nghe thế thì trầm mặc không nói gì, hắn có thể nói cái gì đây? Tứ Hoàng đệ này quá hiếu học rồi, hiếu học đến mức chuồn ra khỏi cung rồi vẫn không quên mang một quyển 《 Chú giải về luật 》về?! Đây là tinh thần hiếu học chăm chỉ gì chứ, là ngờ nghệch ngốc nghếch thì đúng hơn. Luật ngữ thì có gì khó mà phải mua về nghiên cứu như vậy!?
Trưởng quầy giúp bọn họ đóng gói hết sách lại thật cẩn thận, Tần Tuần thanh toán tiền xong liền đi ra ngoài, Tần Hành thì ngoan ngoãn đóng vai một thư đồng, cẩn thận ôm lấy đống sách vừa mới mua được, lẳng lặng đi phía sau Tần Tuần, cố gắng bảo trì khoảng cách nửa bước trước và sau với Tần Tuần.