Nhưng mà, chuyện để thiết lập mối quan hệ tốt với tam hoàng huynh nàng có chút khó khăn đối với nàng. Thân tình trong hoàng cũng này vô cùng bạc bẽo, người ta vẫn thường hay nói vô tình nhất chính là nhà đế vương. Nếu như nàng biểu hiện quá mức ân cần thì sẽ không khó tránh khỏi việc khiến cho hoàng huynh sinh lòng nghi ngờ với nàng.
Trên đường trở lại Chương Hoa Cung Tần Hành không ngừng suy nghĩ trong lòng có lúc nàng sẽ ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh mây trắng, khi đến Chương Hoa Cung nhìn cung điện nguy nga trước mắt nàng âm thầm thở dài một tiếng, thôi vậy cứ cố gắng từng chút một vậy. Dù sao khoảng cách thời gian xảy ra biến cố trong giấc mộng đó của nàng chắc cũng phải mất tầm vài năm, nàng cũng không tin rằng trong khoảng thời gian này, nàng không thể thành công gây thiện cảm với tam hoàng huynh.
Mùa hè nóng nắng oi bức, lúc nàng trở về đến Chương Hoa cung, người nàng đã đổ ra một tầng mồ hôi mỏng. Vốc Nguyệt đã sớm chuẩn bị sẵn nước ấm, đậu tắm, xà phòng thơm và các vật dụng khác hết rồi, vừa nhìn thấy nàng về cô cô liền bảo nàng đi tắm trước.
Trong suốt mấy năm nay, tất cả những chuyện riêng tư của nàng đều do một tay Vốc Nguyệt cô cô xử lý hết, cô cô không hề để cho bất cứ ai động tay làm những chuyện này thay mình.
“Điện hạ, người có muốn dùng một chén nước vải mát lạnh để giải nhiệt hay không?” Vốc Nguyệt vừa giúp tiểu chủ tử nhà mình chà tóc nhân tiện cũng hỏi nàng một câu.
Động tác trên tay của Vốc Nguyệt nhẹ nhàng mềm mại, Tần Hành hơi hơi nhắm mắt lại, cảm thụ sự tê dại thoải mái từ da đầu. Nàng “Ngô” một tiếng: “Được cô cô, vừa lúc con cũng có chút đói bụng.”
“Được, vậy để nô tỳ đi bảo người chuẩn bị cho điện hạ.” Trên mặt Vốc Nguyệt lúc này rốt cuộc cũng lộ ra chút tươi cười. Trước kia khi Lệ phi nương nương còn sống thì rất là sợ nóng và đối với đồ ăn nước uống thì rất bắt bẻ kén chọn. Mỗi khi mùa hè đến, phòng bếp của Chương Hoa Cung lúc nào cũng chế biến nhiều loại nước uống mát lạnh để cho chủ tử giải nhiệt. Vốc Nguyệt vẫn còn nhớ rõ Tứ điện hạ rất thích uống nước quả vải mát lạnh khi mùa hè đến.
Không lâu sau, có một cung nữ dâng lên một chén nước vải mát lạnh. Tần Hành cầm thìa lên nhấp nhẹ một ngụm, mát lạnh, ngọt ngào, vị rất là ngon. Uống một chén nước vải mát lạnh vào trong bụng, phần lớn sự oi bức của thời tiết nắng nóng này đều giảm đi phân nửa.
Nàng thoáng suy nghĩ trong lòng: “Cô cô, phân phó cho phòng bếp nhỏ Chương Hoa Cung, bảo bọn họ làm thêm một chén nữa.”