Vì thế, hắn giật giật nhẹ khóe miệng, tận lực nở ra một nụ cười coi như là hiền lành nhất có thể, nói: “Đệ cũng đừng nên tự trách mình làm gì, yêu tâm đi ta sẽ không trách đệ đâu. Vốn dĩ hoàn cảnh của cả hai chúng ta giống nhau mà.” Tần Hành hít hít mũi, mạnh mẽ gật gật đầu: “Ân, tam hoàng huynh, huynh đúng thật là một người tốt bụng.”
Nghe giọng điệu cực kỳ thành khẩn chân thành này của nàng, khóe miệng Tần Tuần hơi hơi trừu trừu nhếch lên hắn "Ừm" một tiếng nói: "Đã muộn rồi, tứ hoàng đệ giờ chắc là đệ cũng đã đói bụng lắm rồi phải không?"
Tần Hành dùng khăn lau nước mắt của mình, xong rồi nàng lại để lại vào trong túi áo, trong lòng nàng không khỏi nghĩ tam hoàng huynh hỏi như vậy chẳng lẽ huynh ấy muốn nàng lưu lại đây dùng cơm hay sao? Đúng lúc nàng đang đau khổ duy nghĩ xem muốn thân cận hơn với tam hoàng huynh như thế nào, bây giờ mà được hoàng huynh mời vào dùng bữa cùng thì chuyện này quá là tuyệt vời rồi. Nhưng tất cả mọi chuyện chỉ là tưởng tượng của một mình nàng mà thôi, trông nàng lúc này có vẻ không được nhạy bén cho lắm, chỉ ngốc ngốc nhìn hắn, rồi ngượng ngùng nói: “Ân, đệ cũng có chút đói bụng rồi.”
“Kia ——” Tần Tuần đối với đáp án của lão tứ như vậy cảm thấy rất là vừa lòng, hắn cười cười nói: “Vậy đệ mau về Chương Hoa Cung dùng bữa đi! Một lát sau, Ngự Thiện Phòng sẽ…. A không đúng là vi huynh sơ sót. Trong Chương Hoa Cung của đệ có một phòng bếp nhỏ phải không?”
Nghe hắn nói như vậy, Tần Hành ban đầu còn có chút hưng phấn khi nghe thấy hắn nói hết thì nàng cảm thấy vô cùng hụt hẫng, mất mát, cũng có chút nan kham, nhưng trong nháy mắt nàng đã che giấu đi hết những cảm xúc đó chỉ phải thành thành thật thật nói: “Được, vậy đệ xin phép về Chương Hoa cung trước đây.”
“Được đệ cứ đi đi!” Tần Tuần vẫy vẫy tay với nàng.
Tần Hành xoay người, khi nàng đi một được một đoạn khá xa thì lúc này nàng mới dừng lại thở phào nhẹ nhõm một hơi. Thật sự, để đóng vai một người thành thật và ít nói cùng không dễ dàng gì, nhưng để gần gũi duy trì mối quan hệ thân thiện với tam hoàng huynh thì lại càng không dễ dàng hơn haizz!
Suy nghĩ lại thì trong ba vị hoàng huynh, thì đại hoàng huynh người có mẫu tộc cao nhất xuất thân quyền quý đến từ các đại gia tộc, nhưng lại luôn có thái độ trọng võ khinh văn, tính thì thì hàm súc thô bạo, so sánh mà nói nàng cũng không thích đại hoàng huynh cho lắm. Còn nhị hoàng huynh là con hoàng hậu vợ cả, hiện tại đã là thái tử trữ quân đương triều, tính tình thì ôn hòa hữu lễ, mà nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, tương lai huynh ấy sẽ trở thành hoàng đế như ván đã đóng thuyền. Nhưng đáng tiếc cố tình là người đăng cơ trong giấc mộng của nàng lại là tam hoàng huynh Tần Tuần.
Bởi vì nàng có biết nhiều về những biến cố lịch sử tiền triểu, những vị Thái tử có thể thuận lợi đăng cơ cũng chỉ đếm được vài người trên đầu ngón tay. Nói cách khác thì giấc mộng ấy của nàng vô cùng có khả năng nó sẽ trở thành sự thật.
Vì để tránh lặp lại vận mệnh trong giấc mộng đó, nàng nhất định phải củng cố tốt mối quan hệ của nàng với tam hoàng huynh, nàng phải trở thành huynh đệ tốt nhất của hắn. —— Như vậy thì, cho dù tương lai nàng không thể giữ được bí mật nàng đến cùng và không thể thuận lợi ra khỏi hoàng cung, thì nàng cũng sẽ có đường thoát (lui) riêng cho mình.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~