Lão Tổ Toàn Năng Tái Sinh Sau Bão Táp

Chương 41

Cô đưa mắt nhìn quán net.

Các quán net ngày nay rất khác so với trước kia, trang thiết bị hiện đại sang trọng hơn hẳn.

Học sinh thích đến quán net chơi game, bởi vì có cảm giác bầu không khí ở đây tốt hơn chơi ở nhà.

Không biết Tư Vũ nghĩ tới điều gì mà gật đầu, rồi đi vào trước.

Họ yêu cầu ba máy ở quầy lễ tân.

Tư Vũ chọn vị trí trong góc, nhưng tình cờ lại ngồi cùng dãy với Cố Tuyển Diên.

Sau khi ngồi xuống, cô nhìn khắp xung quanh một lượt, bắt chước cách người khác bật máy lên, mở trang web và tìm kiếm cách kiếm tiền nhanh chóng.

Sau đó, cô cung cấp thông tin, đăng ký tài khoản Weibo, tài khoản QQ và các tài khoản khác.

Cô thực hiện theo trình tự được yêu cầu trên trang web.

Sau khi đăng nhập Weibo, Tư Vũ nhìn thấy một trận đấu cờ lật được phát trực tiếp.

Cô tìm kiếm ứng dụng phát trực tiếp rồi đăng nhập và kiểm tra thông tin về cách tham gia thi đấu.

Không phải cô vô cớ tìm kiếm những cái này mà là phía trên trang web có một tiêu đề lớn: Giải đấu cờ trực tuyến toàn quốc, phần thưởng là hai triệu tệ.

Cô muốn kiếm tiền.

Thời gian tham gia vòng đấu loại vẫn còn, hạn chót là chín giờ tối, Tư Vũ đăng ký theo quy định, rồi nhập biệt danh Quỷ Tàng của mình vào.

Vừa gõ xong hai từ này, cô lập tức được kéo vào giải thi đấu và dễ dàng đánh bại đối thủ đầu tiên. Trận đấu cờ được phát trực tiếp, người thật không lộ diện, đây quả là một điều rất tốt đối với cô.

Quỷ Tàng đã đánh bại ba đối thủ chỉ trong vòng mười phút và thành công thu hút sự chú ý của cư dân mạng.

Luật chơi của môn cờ lật rất đơn giản và dễ học, nhưng sự biến hóa của nó lại vô cùng phức tạp. Bạn có thể chỉ mất vài phút là đã học được cách chơi, song lại phải mất cả đời để tinh thông môn này.

Thủ đoạn “hạ gục” đối thủ của Tư Vũ rất ác liệt.

Cô luôn chú trọng về tốc độ, vì thế có thể dễ dàng loại bỏ đối thủ chỉ trong một ván đấu.

“Tư Vũ ơi, đi thôi.”

Tôn Mục Sâm đi tới gọi cô.

Tư Vũ mở điện thoại, nhấp mở ứng dụng rồi đăng nhập.

Cô có thể truy cập vào cuộc thi này bằng điện thoại di động của mình.

Hàng trăm nghìn người đang xem buổi phát sóng trực tiếp, lượng người tham gia liên tục tăng lên.

Có vẻ như một kỳ thủ nổi tiếng đã tham gia vòng đấu loại trực tiếp nên thu hút một lượng lớn người hâm mộ vào xem.

Cái tên Quỷ Tàng tiến dần lên trong bảng xếp hạng.

Tư Vũ vừa bấm điện thoại bằng một tay vừa đi theo Tôn Mục Sâm ra ngoài.

“Cậu mua điện thoại khi nào vậy?” Cậu ta tò mò hỏi.

Cô không trả lời.

Cố Tuyển Diên thúc giục: “Còn hai mươi phút nữa là bắt đầu giờ học đấy.”

Tôn Mục Sâm đeo ba lô lên vai và cũng thúc giục cô: “Mau lên nào!”

“Tiểu Vũ, sao cháu lại ở đây? Đáng lẽ ra lúc này cháu phải ở trường chứ?” Tư Vũ vừa ra khỏi quán net thì một giọng nam giới vang lên trước mặt.

Cô đi một nước cờ rồi ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Phó Lăng Trí.

Ông ta và đối tác đang định mời khách đi ăn để nhờ vả. Bọn họ đã phải tốn một khoản không nhỏ.

“Đây là bạn học của cháu hả?”

Ông ta nhíu mày hỏi, nghĩ thầm con bé Tư Vũ này đầu óc có vấn đề đã đành, bây giờ lại còn đi theo bạn học nam đến quán net. Toàn một nhóm thiếu niên hư hỏng.

Tôn Mục Sâm vội vàng giải thích: “Chú ơi, bọn cháu vào quán net để tra cứu ít tài liệu.”

“Chú là anh trai của mẹ Tiểu Vũ, là bác cả của con bé. Các cháu tra tài liệu xong thì mau về trường đi.”

“Chú Phó, bọn cháu cũng đang định trở về trường đây ạ. Tư Vũ, đi thôi.” Tôn Mục Sâm kéo Tư Vũ rời đi, khiến cô đi nhầm một nước cờ, kết quả lại phải lãng phí thêm hai nước nữa để đánh trả.

Phó Lăng Trí nhìn theo bóng lưng ba đứa trẻ và lắc đầu nghĩ bụng, sau khi trở về phải nói với Phó Nguyên Ngọc chuyện này. Mọi người sống chung dưới một mái nhà, đừng làm ảnh hưởng đến con cái ông ta.

***

“Cố Tuyển Diên!”

Chu Tiêu và Cung San San cũng vừa mới từ bên ngoài về trường, nhìn thấy Tư Vũ đi theo sau Cố Tuyển Diên và Tôn Mục Sâm, nụ cười trên môi cô ta suýt nữa thì vụt tắt.

Sao cô lại đi cùng hai người họ?

Cung San San nhỏ giọng nói: “Đúng là trơ trẽn, ai cũng quấn lấy.”

Ánh mắt Chu Tiêu lóe lên, vẫn cố gắng giữ nụ cười ngọt ngào: “Các cậu lại đến quán net à?”

Tôn Mục Sâm vừa nhìn thấy hoa khôi của trường liền huých khuỷu tay vào eo Cố Tuyển Diên và nhướng mày.

Bố cậu và bố Chu Tiêu quen biết nhau, hai nhà thường xuyên qua lại thân thiết. Bố Chu Tiêu làm việc ở Sở, phụ trách một số vấn đề về y tế nên bố của Cố Tuyển Diên mới tiếp xúc nhiều với ông ta.