Hương Vị Của Đầu Bếp

Chương 4: Thể hiện tài năng nấu nướng

Lúc này thì ba người bạn cùng phòng trong ký túc xá của Bảo Long khi tận mắt nhìn thấy, nghe thấy, ngửi thấy…. được hương thơm mê người ngọt ngào cùng với sự hấp dẫn đến mức khiến bụng đói than vãn cồn cào vì món [Phá Lấu Vịt] trước mắt thì đều chẳng thể nào mà giữ vững được ý chí và suy nghĩ của chính mình. Hiện tại ba người đều muốn ngồi xuống, múc lên từng bát, từng bát lớn mà miệng nhai ồm oàm, ăn cho thỏa thích thì thôi, chứ nhìn món ngon trước mắt như thế mà không ăn thì đúng là phí của trời mà.

“ Uầy! Bảo Long, ăn được chưa vậy hả mày? Chứ tao là tao thèm quá, chịu hết nổi rồi!!! “ Tấn Phát đưa tay cố gắng lau đi nước miếng đang không ngừng chảy xuống do bị món [Phá Lấu Vịt] trước mắt khơi gợi sự thèm thuồng, cố gắng chà xát hai tay, đau khổ mà rêи ɾỉ nhìn Bảo Long mà nói.

“ Đúng rồi, tụi tao chịu sao nổi mày ơi!! “ Hải Nam ở một bên lúc này cũng đã một tay cầm lấy tô bún đầy ắp của chính mình, một tay giơ lên đôi đũa không ngừng mà ra hiệu. Tỏ vẻ bản thân nó cũng đã chịu hết nổi trước cơn thèm khát với nồi [Phá Lấu Vịt] đầy mỹ vị ở trên kệ bếp, chỉ sợ dù Bảo Long có bảo là không cho thì cũng sẽ nhào lên cướp.

Danh Hoàng miệng cũng gặm bánh mì ồm oàm hùa theo nói: “ Úng ồi ó, ao chịu ết ổi uôn ồi è ày… (Đúng rồi đó. Tao chịu hết nổi luôn rồi nè mày. ) ‘

Bảo Long thấy ba đứa bạn thân của chính mình hưởng ứng nhiệt tình như thế thì vừa vui vừa mắc cười, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu cười khổ thông cảm cho bọn họ. Dù sao thì hương vị của các loại nguyên liệu ở trong món [Phá Lấu Vịt] đều rất thơm và nồng, có chút dậy mùi, cộng thêm bây giờ thời gian cũng đã dần chạm đến xế chiều nên mọi người cũng đã có chút đói bụng, vậy nên khi nhìn thấy một món ăn mỹ vị và hấp dẫn đến như thế, thì bọn họ đều vô cùng thèm thuồng.

Cầm lên nồi [Phá Lấu Vịt] của chính mình vừa nấu xong xuôi, Bảo Long đặt nhẹ nó xuống dưới ở giữa tấm chiếu được trải dài bởi Danh Hoàng, sau đó chậm rãi liếc nhìn qua ánh mắt đáng thương của bọn họ mà nhẹ nhàng nói: “ Tự mình múc ăn đi, tao không hầu đâu đấy! “ Sau đó liền cầm lên một bát đã chứa đầy bún được chuẩn bị cho chính mình, cầm muôi chuẩn bị múc vào một ít súp và thịt của phá lấu vào bên trong để tự mình thưởng thức thành quả sau hơn hai tiếng đồng hồ mệt mỏi.

Bảo Long nâng lên bán bún không ngừng đảo qua đảo lại, phía trên thì không ngừng rớt xuống từng giọt súp sền sệt nóng chảy thơm lừng cùng phần thịt vịt mềm mại ở bên trong muôi múc từ nồi [Phá Lấu Vịt] của mình. Chỉ cần đảo qua đảo lại, múc thêm vài cái thì mùi hương thơm ngát cùng độ ngậy béo lạ thường của món [Phá Lấu Vịt] liền bị thể hiện ra hoàn toàn bên ngoài, tất cả mọi thứ tinh túy nhất ở bên trong cũng theo đó không ngừng bao bọc hết thảy vào trong từng sợi bún mềm mại, tạo thành một món ăn hấp dẫn, khiến cho khó có ai có thể mà cưỡng lại được.

Đồng thời việc bốn người bọn họ ăn bữa xế chiều bằng nồi [Phá Lấu Vịt] mê người, khiến cho mùi hương đê mê kia của nó không ngừng lan tỏa ra khắp nơi, thậm chí thoát khỏi cả phòng bếp mà lan đến cả bên ngoài, dần dần đến chỗ ngủ nghỉ của ký túc xá nam. Khiến cho những bạn học khác đang nghỉ ngơi hay chơi game đều có thể ngửi thấy được hương vị thơm nồng và mê người của món [Phá Lấu Vịt] đang không ngừng tỏa ra.

Bảo Long lúc này thì cũng cầm lấy bát bún [Phá Lấu Vịt] đã hoàn thành của chính mình, chậm rãi ngồi xuống dưới tấm chiếu cùng với ba người bạn của chính mình. Bắt đầu cùng bọn họ thưởng thức mỹ vị [Phá Lấu Vịt] ở trong tay, sau đó làm vài ngụm bia để rồi nhận xét và tổng quát hương vị món ăn, những lỗi cần cải tiến giống như thường lệ mỗi lần khi cậu nấu nướng một món gì đó để cả bốn người cùng thưởng thức.

“ Uầy! Đây thật sự là món ăn mà chính mình có thể làm ra được sao? “ Nếm thử một ngụm đầu tiên, Bảo Long hai mắt đầy khϊếp sợ mà nhìn vào bát bùn ở trong tay của chính mình. Cậu không thể tin được hương vị của món [Phá Lấu Vịt] lại có thể ngon đến mức như thế này.

Về tổng thể từng phần thì: Nước súp thì sánh mịn, thơm ngọt của nước dừa đồng thời cũng có chút ngậy béo của huyết vịt và thịt vịt.; Thịt vịt tươi rói đầy săn chắc và ngọt thịt dưới nhiệt độ lửa vừa phải, gia vị thấm đều trước khi ướp khiến mùi tanh lúc ban đầu của vịt hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại mùi thơm tự nhiên và của những loại gia vị thêm vào. Tất cả hòa vào những sợi bún dai mềm đủ độ, đàn hồi trắng nõn khiến cho món [Phá Lấu Vịt] này trở nên tuyệt vời hơn bao giờ hết, thậm chí có thể tự tin là món [Phá Lấu Vịt] ngon nhất từ trước đến này mà Bảo Long đã ăn, tất nhiên thì cậu cũng tự tin là món [Phá Lấu Vịt] là món [Phá Lấu Vịt] ngon nhất, vượt qua cái gọi là trong nghề phá lấu thâm niên về thịt vịt mấy chục năm kia nhờ sự trợ giúp của hệ thống.