Hương Vị Của Đầu Bếp

Chương 3: Đỉnh cao ẩm thực đường phố - Phá Lấu Vịt

“ Uầy, Phá Lấu Vịt à? Thơm thế? Chắc ngon nghẻ nhỉ bro? “ Tấn Phát tay cầm lấy bịch bún và bịch có mấy ổ bánh mì, hai chân lắc nhắc chạy ra phía sau của Bảo Long, đưa đầu ngó nghiêng nhìn nồi [Phá Lấu Vịt] mà cười cười nói.

“ Ừ, tao tính nấu thử cho bọn bây xem, đảm bảo ngon lác mắt luôn. “ Bảo Long cũng không có quay đầu lại ngoái nhìn mấy đứa bạn của mình, vẫn hai mắt chăm chăm nhìn lấy nồi [Phá Lấu Vịt] của chính mình, tránh cho việc ngoài ý muốn xảy ra nên cậu vẫn luôn phải đảm bảo nhiệt độ của nó.

Tấn Phát cũng không có để ý việc Bảo Long không ngoái nhìn bọn họ, dù sao ở chung với nhau trong cùng một ký túc xá cũng hơn ba năm ròng rã nên đã đều hiểu tính nhau, vậy nên chẳng có gì phải để ở trong lòng bởi mấy chuyện nhỏ nhặt. Nó một bên cầm lên chiếc kéo lớn của phòng bếp bắt đầu chia nhỏ bún với bánh mì vừa mua ra dĩa, một bên hô lớn: “ Hai thằng kia, lo dọn bát đũa đi! Không thấy đầu bếp của chúng ta đang bận việc hay sao? “ Nói xong còn không quên cầm lấy cây kéo chỉ chỉ chỏ chỏ như là đang mệnh lệnh hai người ở phía sau.

Hai người ở phía nghe vậy cũng không giận, mà ngược lại còn đồng thanh hô lớn: “ Mày thôi trò ‘ cáo mượn oai hùm ‘ đó đi, mé!!! “ Sau đó thì cũng lật đật đứa trải chiếu, đứa lấy đá vào ly, đứa dọn chén,.... bận tối mù tất bật để hoàn thành mọi công đoạn trước khi mà món [Phá Lấu Vịt] của Bảo Long được ra nồi.

“ Ê mày! Hôm nay thằng Bảo Long nó nấu tao thấy thơm hơn mọi khi đó mày! “ Danh Hoàng ở một bên sắp xếp chén bát, một bên đưa tay chọc lấy khuỷu tay của Hải Nam mà không ngừng nói.

“ Ừ! Sao vậy nhỉ? Hay là nó lên tay vậy mày? “ Hải Nam cũng vẻ mặt khó hiểu nhìn sang Bảo Long với nồi [Phá Lấu Vịt] đang sôi ùng ục không ngừng kia, đồng thời cảm nhận hương thơm mê người không ngừng mà cuộn cuộn chui vào trong mũi của bọn họ, cứ như là đang bị tra tấn tâm lý vô cùng ác độc.

“ Chắc vậy đó mày! Thế là hôm nay lại là có lộc ăn rồi, kkk! “ Cầm lấy mấy ly nước đá tráng nhẹ qua bằng nước sôi khử khuẩn theo thói quen lây nhiễm bởi đầu bếp là Bảo Long, Danh Hoàng hưng phấn khoa tay múa chân cười nói. Nghe vậy thì Bảo Long hai mắt trợn trắng liếc qua ba đứa bạn dở hơi ngáo ngơ của chính mình, sau đó lại quyết định làm lơ bọn họ một chút, vì món [Phá Lấu Vịt] của cậu đã sắp đến giai đoạn hoàn thành rồi.

Vừa thấy hơi nước sôi ùng ục bốc lên từ dưới đáy nồi, Bảo Long nhanh tay lẹ mắt cầm lấy nắp nồi mở ra khiến sương khói bốc lên ngào ngạt, tỏa ra hương thơm mê người tràn ngập khắp cả căn phòng bếp. Nhưng điều này chưa khiến Bảo Long dừng lại, mà càng thêm kích động chính ý chí nấu nướng của cậu.

Đưa tay nhẹ nhàng cầm chặt lấy một quai của nồi [Phá Lấu Vịt], Bảo Long chậm rãi nâng lên để nó nghiêng một góc 30 độ so với phần đế của bếp lửa, hơn nữa nhờ vào nhiệt độ vừa phải của bếp gia tăng thêm hương vị của món ăn. Cầm chặt lấy muôi lớn, Bảo Long tiếp tục thuận thế đảo lên các nguyên liệu đã nấu chín và hầm nhừ thịt ở bên trong chiếc nồi, mục tiêu của cậu chính là những phần xả lớn nguyên cây được ninh ở bên trong. Bởi vì khi đặt nó lên phần nổi bề trên, sẽ toát ra mùi vị nồng nàn của món phá lấu đúng điệu, hơn nữa mùi tanh của thịt vịt, lòng vịt, huyết vịt,.... ở bên trong đều bị lấn át đi 95%, chỉ để lại vị hậu ngọt và tươi ngon của món [Phá Lấu Vịt] chuẩn chỉnh theo như công thức của hệ thống.