Giản Nhược Nam: 【Kỹ thuật diễn của ta không tốt đâu ra? Nhìn xem phụ mẫu ta, tỷ tỷ ta lo lắng đến thế nào!! Nếu như ở hiện đại ta có thể cạnh tranh giải Oscar!】
Phế vật hệ thống, biết cái gì về kỹ thuật diễn?!
Hệ thống: 【......】
Người coi ngựa hoang mang, thầm nói trong lòng: Tuy ngựa nổi điên không phải giả nhưng nữ nhi ngươi tự mình quăng ngã, mọi người đều nhìn thấy kìa!
Nhưng mà Giản Chương mặc quan phục, là quan gia, không phải người mà tên gác cổng như hắn dám đυ.ng vào. Người gác cổng lập tức đi vào thông báo cho chủ nhân.
Giản Nhược Nam ôm chân: “Phụ thân, chân con đau, con muốn đi vào nghỉ một chút.”
Giản Chương bế Giản Nhược Nam lên đi về phía cửa, vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng khóc thét của phụ nhân truyền đến từ trong viện.
Giản Chương: “Sao lại thế này? Các ngươi ngược đãi tức phụ đúng không?!”
Một quản sự trung niên vội giải thích: “Quan gia, ngài hiểu lầm rồi. Đây là phu nhân nhà ta đang sinh hài tử. Quan gia đến nhà chính nghỉ ngơi một lát trước, bọn hạ nhân đã đi lấy thuốc, ta tự mình đi gọi chủ nhân tới.”
Quản sự sắp xếp đoàn người Giản Nhược Nam xong mới đến chính viện gọi chủ nhân.
Quản sự đi rồi, Mẫn thị quan tâm hỏi han: “Nam Nam, chân con thế nào rồi, còn đau không? Phu quân, thái y nào của Thái Y Viện giỏi về tật ở chân, có thể mời đến khám cho Nam Nam hay không?”
Giản Nhược Nam khỏe khoắn xuống đất đi lại.
“Con khỏe rồi.”
【Chờ lát nữa muốn đến hiện trường ăn dưa, chân cẳng không tiện thì không thể ăn nóng hổi.】
Mẫn thị: “......”
Giản Tích Lộ giúp muội muội giải thích: “Nói không chừng vừa rồi là bị dọa mà thôi.”
Giản Nhược Nam: “Tỷ tỷ nói đúng, là bị dọa.”
Mấy người đợi non nửa canh giờ cũng không chờ được người, Giản Chương nhìn quen sóng to gió lớn cho nên còn tính là ổn định. Mẫn thị có phần hoảng hốt, chẳng lẽ tình báo của Nam Nam có nhầm lẫn.
Giản Tích Lộ bị hạ nhân lui tới nhìn, cũng cảm thấy không được tự nhiên lắm. Giản Nhược Nam chờ lâu nhàm chán, mở hệ thống ra ăn dưa.
【Tên khốn Cao Dương kia đâu, sao còn chưa tới... Ồ hóa ra ngoại thất khó sinh, hắn đang sứt đầu mẻ trán. Cổ nhân sinh hài tử là bước qua quỷ môn quan, quá dọa người!】
【Cao Dương đang làm gì? Hắn canh giữ ở bên cạnh ngoại thất, nắm tay ngoại thất... kêu cố lên?】
【Không phải nói nam nhân không thể vào phòng sinh sao? Cao Dương này thật đúng là có chút... khác người nha!】
Giản Chương: “......”
“Nếu chân Nam Nam khỏe rồi, ta đi chào từ biệt chủ nhân nhà này đi.” Giản Chương tâm phiền ý loạn, đứng lên đi về hướng nhà chính.
Giản Nhược Nam đứng lên: “Phụ thân, con đi với người.”
Mẫn thị nghĩ nghĩ, cũng đứng lên: “Phu quân, thϊếp thân cũng cùng đi.”
Giản Tích Lộ đứng lên, yên lặng theo ở phía sau.
Một nhà bốn người, cùng nhau đi đến viện có phụ nhân đang sinh con.
~
“Nhị gia, thϊếp thân rất khó chịu... Nhị gia, tiếc nuối lớn nhất đời này của thϊếp thân là không thể hầu hạ Nhị gia đến lúc già...”
“Bình Nhi, nàng sẽ không sao đâu! Bình Nhi, nàng kiên trì thêm một chút, rất nhanh sẽ xong thôi!!”
“Nhị gia... thϊếp thân... A a a, đau quá!! A a a a ——”
“Bà đỡ đâu!!! Sao lại thế này!!! Sinh hai canh giờ rồi sao còn chưa sinh ra được!!!”
Trong phòng truyền đến tiếng chén sứ vỡ vụn. Ngay sau đó, một giọng nam vang lên.
“Nếu Bình Nhi có chuyện gì ngoài ý muốn, ta sẽ cho tất cả các ngươi toàn bộ chôn cùng!!”
Bà đỡ sợ tới mức “Thình thịch” một tiếng, quỳ rạp xuống đất.
Đoàn người Giản Chương tiến vào nhà chính, đúng lúc nghe được câu chôn cùng. Thật đúng là giọng của tiểu tử Cao Dương kia!
Lúc đính hôn nói cái gì mà luôn giữ mình trong sạch, không có thông phòng. Vậy mà ở bên ngoài nuôi tận mấy ngoại thất, đối với ngoại thất còn làm ra một bộ tình thâm bất thọ. Nhà thương nữ nhi ai dám gả nữ nhi cho loại người này?!
Giản Chương tức giận trợn mắt, lửa trong lòng cháy lên! Mẫn thị cắn răng, cũng tức giận không kém. Giản Tích Lộ biểu cảm lạnh nhạt, thoạt nhìn tương đối bình tĩnh. Giản Nhược Nam hai mắt tỏa sáng, đây là hiện trường ăn dưa.
【Tỷ phu này của ta có quan uy rất lớn ha!】