Ăn Dưa Lớn! Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Nghe Tiếng Lòng

Chương 43: Bị bắt tại trận

Đoàn người Giản Nhược Nam tới chào từ biệt, quản sự lập tức đi vào thông báo cho chủ tử.

Cao Dương đang trông chừng ngoại thất, lòng nóng như lửa đốt, khi biết được chuyện con ngựa màu hạt dẻ của hắn làm kinh sợ người qua đường thì không kiên nhẫn.

“Kinh sợ thì kinh sợ thôi, bồi thường cho bọn họ mấy lượng bạc là được, đừng tới làm phiền ta! Không thấy hiện giờ Bình Nhi đang trong giai đoạn nguy hiểm hay sao?!”

Cao Dương nắm chặt tay thành nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi, dường như bị Mã Cảnh Đào nhập vào người.

“Ta muốn ở bên cạnh Bình Nhi, không gặp người ngoài!”

Vẻ mặt hắn cường điệu, động tác phóng đại, dọa quản sự giật mình.

“Đại nhân, người bị làm kinh sợ kia là gia quyến nhà quan, vị đại nhân bên ngoài kia mặc quan phục.”

Cao Dương hừ lạnh một tiếng: “Quan gia sao?”

Cho dù là quan thì đã sao? Có thể so được với nhất phẩm Quốc Công gia hả? Hắn chính là đích thứ tử của Quốc Công phủ, mấy hạng tép riu hắn căn bản không để trong mắt. Kinh Thành này thiếu cái gì thì thiếu, không thiếu nhất là quan.

Bình Nhi chịu đựng cơn đau, thâm tình chân thành nhìn Cao Dương.

“Nhị gia, người mau đi đi không cần lo cho thϊếp thân, thϊếp thân ở một mình cũng được, đừng vì thϊếp thân chậm trễ đại sự.”

Vẻ mặt Cao Dương như bị táo bón: “Bình Nhi, không được, ta không thể rời đi!!! Ta muốn luôn luôn ở bên cạnh nàng!!”

Bình Nhi: “Nhị gia, ngài đối xử với Bình Nhi như thế, cho dù bây giờ Bình Nhi có phải chết, thϊếp cũng cam tâm tình nguyện...”

Cao Dương: “Hừ, Bình Nhi, ta không cho nàng nhắc đến chữ ‘chết’, nếu nàng chết rồi thì ta phải làm sao bây giờ?!”

Bà đỡ: “Phu nhân, người đừng phân tâm, mau dùng sức đi!”

Giản Nhược Nam: 【?? "Bắt ngựa" như vậy sao?!】

Một khắc này, Giản Nhược Nam thật tình thật lòng tính toán tích cóp điểm tích lũy cho hệ thống thăng cấp. Thử hỏi, ai không muốn tận mắt nhìn thấy cảnh dù khó sinh nhưng nữ nhân vẫn còn có thể bồi nam nhân diễn kịch!

Giản Chương: ?? Bắt ngựa là có ý gì? Muốn bắt con ngựa màu hạt dẻ ở cửa ư? Nhưng khó mà làm được, con ngựa kia bị ăn phải xuân dược rồi.

【Người này bị diễn viên phim truyền hình nhập sao? Diễn đến cảnh giới cao à nha!!! Giống như nam chính bộ phim máu chó chiếu lúc 8 giờ mà hồi trước ta từng xem vậy!】

【Cao Dương này cảm xúc quá không ổn định!!!】

【Tỷ tỷ của ta ngàn vạn lần không thể gả cho loại người này!!】

Mẫn thị: !! Tư duy của Nam Nam thật rõ ràng, người này thật đúng là không thể gả.

Ở phòng sinh, đợi cho Cao Dương biểu diễn xong quản sự mới trả lời: “Đại nhân, vậy ta đi bồi thường chút bạc, đuổi người đi là được rồi. Chẳng qua là quan phục vị đại nhân bên ngoài kia mặc là quan phục màu tím.”

Cao Dương bỗng nhiên la lên một tiếng: “Cái gì?! Màu tím?!”

Quan phục màu tím phải là quan to tam phẩm trở lên mới có tư cách mặc. Quan to tam phẩm thì hắn đắc tội không nổi.

“Lão nô này, tại sao lại không nói rõ ràng, đúng là thứ không có mắt nhìn!” Cao Dương phất tay áo một cái, tốn nửa giây trấn an sản phụ một chút rồi tức giận nhìn quản sự, “Còn không mau dẫn đường!” Sắc mặt hắn thay đổi cực nhanh.

“Quan gia, chủ nhân nhà chúng ta tới đây.”

Quản sự đi chậm lại hai bước, đi ở phía trước dẫn đường. Cao Dương khí phách hăng hái nện bước, nhấc chân đi ra. Hắn liếc mắt một cái đã thấy Giản Chương đang đứng khoanh tay ở đó.

“... Chương thúc... ngài, sao lại là ngài?”

Cao Dương sợ tới mức run run, “Ta, ta... đây là nhà của đồng liêu ta... hôm nay phu nhân của đồng liêu sinh con, ta tới hỗ trợ...”

Một giây trước còn cùng Bình Nhi nùng tình mật ý, đất trời chia cắt mới có thể tách hắn và Bình Nhi ra, giây tiếp theo nàng ấy lại biến thành phu nhân của đồng liêu.

Giản Chương nhấc một chân đá qua, phun một ngụm lên mặt hắn.

“Thê tử đồng liêu ngươi, ngươi tự mình bồi sinh sao?!”

“Cao Lượng Chi, dám làm thì dám chịu, ngươi đường đường chính chính giống nam nhân cho ta!!”

—— Lượng Chi là tự của Cao Dương.