Bỗng nhiên, Mẫn thị mở miệng nói: “Nam Nam có biết một chút y thuật.”
Giản Nhược Nam: ?? Nàng biết y thuật từ khi nào?
Mẫn thị nghĩ trong lòng, biết xem nấm chân còn biết cái gì là vi khuẩn truyền nhiễm xem như biết y thuật đi.
Cái tài nghệ hiểu biết y thuật này không chỉ đặc biệt mà còn rất thực dụng, quan trọng nhất chính là không có cách nào trổ tài cho mọi người cùng thấy. Rốt cuộc cũng không ai định để cho một tiểu cô nương mới vừa mười tuổi khám bệnh.
Quả nhiên, sau khi các phu nhân đang ngồi nghe nói tài nghệ là biết y thuật thì chỉ nói mấy lời lịch sự rồi thôi.
Ai ngờ, phu nhân trung niên kia cười khẩy một tiếng, không chịu bỏ qua, nói: “Vậy đã từng học y thuật gì, thấy được y thuật gì, từng chẩn đoán bệnh gì rồi? Vương phu nhân không phải bị bệnh đau đầu sao, đúng lúc để Nam Nam nhìn một cái.”
【Thống ơi, vị phu nhân trung niên kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, ta cũng không trêu chọc bà ấy mà vì sao cứ luôn nhìn chằm chằm ta không bỏ?】
Hệ thống chăm chỉ đào đào ở ruộng dưa.
Vị phu nhân này họ Tống, hai nhà Tống Mẫn đều là thế gia, Tống thị và Mẫn thị cũng từng là bạn thân. Có điều khi đến tuổi nghị thân, Tống thị ái mộ Giản Chương, cầu rất lâu mới có thể cầu được mẫu thân bà ta tới cửa Giản gia nghị thân. Không ngờ không bao lâu sau khi mẫu thân bà ta tới cửa lại nghe nói Mẫn thị và Giản Chương đã định ra hôn ước, hai nhà đã chuẩn bị trao đổi thϊếp canh.
Sau này Tống thị lại gả cho một Hàn Lâm nghèo, so sánh với vị trí chủ mẫu Hầu phủ của Mẫn thị thì địa vị của bà ta kém hơn rất nhiều. Từ đây Tống thị bắt đầu hận Mẫn thị, cảm thấy là Mẫn thị cố ý cướp đoạt của bà ta.
【À, hóa ra là Tống thị yêu thầm phụ thân ta?! Lại là do phụ thân đại móng heo của ta chọc nợ phong lưu!】
Mẫn thị: “......”
Chẳng trách Tống thị bỗng nhiên trở mặt với bà, rốt cuộc bây giờ đã tìm được nguyên nhân.
【Cái gì? Hiện giờ Tống thị vẫn còn dư tình chưa dứt với phụ thân ta?!】
【Nhiều năm qua như vậy rồi, Tống thị si tình như vậy sao? À à, hóa ra không phải Tống thị si tình, là phu quân nàng xấu xí trông giống như con cóc...... nhưng có người trông giống cóc sao?! Có hình ảnh không? Không có ư? Phải tăng điểm tích lũy để thăng cấp rồi mới có? Thật là phế hết sức mà!】
【Tống thị không phải gả cho một Hàn Lâm nghèo sao? Vì sao mọi người đều nịnh bợ nàng vậy...... Hóa ra vị Hàn Lâm nghèo kia hiện giờ lên làm tả phó đô ngự sử, nổi tiếng là liêm khiết, là cận thần của thiên tử...... Không trách được, thế nhân đều nịnh cao dẫm thấp.】
Giản Nhược Nam lén ăn dưa, Tống thị bên này cũng đang đánh giá Giản Nhược Nam.
Phu nhân khác không không hiểu biết nhiều về Mẫn thị, nhưng Tống thị lại rõ ràng hoàn cảnh của Tấn Dương Hầu phủ. Giản Nhược Nam này là nữ nhi của tiểu thϊếp, lúc trước bởi vì khắc thân bị đưa đến sống ở thôn Đại Hưng.
Trông da bọc xương gầy nhom thế kia, cơm còn không được ăn no thì có, biết y thuật cái gì? Nhưng mà một cái nữ nhi con tiểu thϊếp vì sao lại được Mẫn thị coi trọng như vậy?
Tống thị nhìn Giản Nhược Nam, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một tia sáng. Dáng vẻ này của Giản Nhược Nam giống như đúc với Mẫn thị thời trẻ. Giản Sơ Tuyết mà Mẫn thị luôn yêu thương nhất hôm nay không được đưa tới.
Tống thị cân nhắc một lượt liền hiểu rõ, chắc hẳn là hoán thân! Đây chính là ô uế của Hầu phủ. Về nhà nàng sẽ kêu phu quân viết tấu sớ vạch tội Hầu phủ. Ngự sử là người có quyền lợi thượng tấu.
【Không hay rồi, ít ngày nữa phu quân của Tống thị là Tào ngự sử sẽ viết tấu sớ vạch tội phụ thân ta, nói phụ thân ta trị gia không nghiêm, Hầu phủ thứ đích hỗn loạn. Ngụy tuần phủ nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, nói năm đó Ngụy di nương là bị phụ thân ta bức bách mới vào phủ làm thϊếp! Sau đó, phụ thân ta sẽ bị cách chức quan, thiệp thỉnh phong thế tử cũng bị bác bỏ!!】
【Quả nhiên, cả nhà chúng ta chỉ là bia đỡ đạn mà thôi!】
【Kiếp sống đích tiểu thư Hầu phủ của ta vừa mới bắt đầu kia mà!】
Mẫn thị: !!
Vậy phải làm sao bây giờ đây? Hầu phủ thứ đích hỗn loạn, sau này cô nương Hầu phủ ra cửa sẽ bị người người đời khinh thường, hôn sự của Tích Lộ và Nhược Nam đều sẽ gian nan.
【Để ta nhìn xem Tào ngự sử có dưa gì nào! Ây, Tào ngự sử này thế nhưng không hề đơn giản, tin tức này nếu như lộ ra thì chính là tội lớn chém đầu!】
Trái tim Mẫn thị kinh hoàng, ngưng thần nín thở chờ Giản Nhược Nam báo dưa. Giản Tích Lộ cũng tò mò nghe tiểu muội nói chuyện, vểnh tai lên nghe ngóng.
Lúc này, Tống thị nói: “Nam Nam, mau tới nhìn qua cho Vương phu nhân một cái đi. Vương phu nhân mới phải chịu gió, hẳn là khó chịu lắm.”
Tiếng lòng Giản Nhược Nam đột nhiên im bặt.
Mẫn thị tức giận lườm Tống thị, hận không thể ăn tươi nuốt sống bà ta. Quấy rầy người khác ăn dưa, kiếp sau sẽ phải tiếp tục gả cho cóc!