【Thân tỷ của ta! Thân tỷ xinh đẹp của ta, sao lại đính hôn với tên hoa công tử Cao Dương kia?】
Căn cứ theo cốt truyện, tỷ tỷ có tính cách dịu dàng, hiền thục, hào phóng nhưng hôn nhân bất hạnh vì trợ giúp cho nữ chính có tình yêu mỹ mãn. Thật sự quá không công bằng! Thần tiên tỷ tỷ xinh đẹp như vậy vì sao phải bị tra nam hủy hạnh phúc cả đời chứ! Thật là đáng giận!!
Giản Nhược Nam vừa nghe hệ thống báo dưa, vừa bất bình thay cho tỷ tỷ.
Mẫn thị: ??
Giản Tích Lộ: ??
Cao Dương là đích thứ tử của Bình Quốc Công, Bình Quốc Công là tâm phúc của đương kim hoàng thượng. Tuy rằng thứ tử không thể kế thừa tước vị nhưng Cao Dương đọc đủ thứ thi thư, tuổi còn trẻ đã nhậm chức ở Kim Ngô Vệ, tiền đồ vô lượng.
Quốc công gia và quốc công phu nhân phu thê tình thâm, gia giáo nghiêm. Cao Dương giữ mình trong sạch, nha hoàn thông phòng còn không có. Mẫn thị ngắm đã lâu mới giúp Tích Lộ tuyển chọn được người phu quân này.
【Cao Dương quả thật không có thông phòng mà hắn có ba ngoại thất.】
Mẫn thị: “......”
Giản Tích Lộ: “......”
Mẫn thị hít sâu. Đừng hoảng hốt! Ngoại thất mà thôi, đuổi đi là được.
Có người nào tuổi trẻ không phạm sai lầm? Cao Dương kia là bà nhìn lớn lên, bộ dạng đoan chính, tài năng cũng thuộc hàng đầu. Nói không chừng chỉ là nhất thời nông nổi, sửa đúng là được rồi.
【Ba ngoại thất đều có thai, tỷ của ta gả qua sẽ trở thành mẫu thân của ba nhãi con.】
Mẫn thị: !!
Giản Tích Lộ: Giận! Liền cảm thấy tiểu bạch kiểm hoa ngôn xảo ngữ kia không phải thứ tốt!
Mẫn thị xoa xoa giữa mày. Không được, nàng phải tìm người tra một chút. Việc này liên quan đến hạnh phúc cả đời của Tích Lộ, không biết Bình Quốc Công phu nhân có biết không?
【Chuyện này Quốc Công phu nhân đã sớm biết, đã thế còn mở một mắt nhắm một mắt. Dù sao cũng là cốt nhục của Quốc Công phủ, chẳng lẽ lại để lưu lạc bên ngoài tự sinh tự diệt?】
【Người một nhà này đã thương lượng xong, chờ tỷ của ta gả qua gạo nấu thành cơm mới đón ba ngoại thất về.】
【Bình Quốc Công phu nhân nói hài tử vô tội, chỉ đành để tỷ tỷ của ta chịu thiệt thòi.】
Mẫn thị: “......”
【Dựa vào cái gì?!】
【Tỷ tỷ của ta vừa cao vừa đẹp, cầm kỳ thi họa mọi thứ đều tinh thông. Con cóc ba chân thì khó tìm chứ nam nhân hai chân thì thiếu gì, không lui hôn còn chờ gì?!】
【Tỷ tỷ của ta tốt như vậy, chẳng lẽ còn sợ không gả được?!】
Muội muội tính tình tiêu sái, Giản Tích Lộ rất thích. Ánh mắt Giản Tích Lộ nhìn Nhược Nam tràn ngập tò mò và hân hoan, xem ra, có thể nghe tiếng lòng cũng không phải một chuyện xấu. Giản Tích Lộ ngồi gần qua, thân thiết nắm tay Nhược Nam.
Giản Nhược Nam: !! Tỷ tỷ đến gần.
Mẫn thị chỉ cảm thấy đau đầu. Cũng không biết tình báo của Nhược Nam là đến từ đâu? Là thật hay là giả? Nhưng chuyện của Ngụy thị hẳn là sự thật. Chung thân đại sự của Tích Lộ nhất định phải điều tra rõ.
Mẫn thị đang suy nghĩ, bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng cãi vã tranh chấp.
“Chính là ngươi hại chết Tuyết Cầu của mẫu thân ta?!”
Một loạt tiếng mắng vang lên. Giản Sơ Tuyết xuất hiện!
Cũng không biết là ai đi mật báo cho Giản Sơ Tuyết biết được Tuyết Cầu bị Ngụy di nương độc chết thì lập tức dẫn theo nha hoàn vọt tới Tây Hà Uyển, đúng lúc đυ.ng phải Ngụy di nương.
Giản Sơ Tuyết không màng thân phận đích tiểu thư, lập tức lôi kéo Ngụy di nương đòi chết đòi sống. Ngụy di nương đang lo không tìm được lý do té ngã, Giản Sơ Tuyết xuất hiện quả thực là buồn ngủ tới đưa gối đầu.
Trong lúc lôi kéo, Ngụy di nương “không cẩn thận” bị Giản Sơ Tuyết đẩy ngã trên mặt đất. Khi Mẫn thị nghe được tin tức chạy đến, Ngụy di nương đã ngã trên mặt đất, đôi tay ôm bụng, nhìn cực kỳ đau khổ.
【Đồng đội heo à đồng đội heo!】
【Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, mẫu thân ta bây giờ đã không thể toàn thân mà lui!】
Mẫn thị nhíu chặt mày, đang chuẩn bị kêu người nâng Ngụy thị đi. Đúng lúc này, một soái ca trung niên ước chừng 40 tuổi phong trần mệt mỏi đi đến.
【Kìa, cuối cùng phụ thân gấu mù đã tới!】
Giản Chương: ?! Là ai đang nói chuyện?!