Ăn Dưa Lớn! Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Nghe Tiếng Lòng

Chương 11: Chuẩn bị... khóc!

“Đại gia.”

“Phụ thân.”

Giản Chương khoảng chừng hơn 40 tuổi, người mặc quan phục tam phẩm màu tím, chòm râu được chăm chút chỉnh tề, thân hình cao lớn, là một soái ca trung niên. Hắn mới vừa hạ triều, còn chưa kịp quay lại nha môn Hình Bộ đã bị tôi tớ trong nhà mời về phủ.

Trên đường về nhà, hắn biết được chuyện Chu thị đổi nữ, nhưng đây chỉ là lời nói của một phía của Giản Nhược Nam còn cần phái người kiểm chứng. Giản Chương đi vào viện, ánh mắt đầu tiên dừng lại trên người Giản Nhược Nam. Tiểu cô nương rất giống Mẫn thị hồi còn trẻ.

Nhưng kể cả là giống Mẫn thị thì cũng không thể chắc chắn được đây chính là nữ nhi Mẫn thị thân sinh. Ở Hình Bộ nhậm chức nhiều năm, Giản Chương biết rõ không có chứng cứ xác thực không thể tùy tiện kết luận.

【Chẳng trách có nhiều tiểu thϊếp mỗi ngày tranh giành tình cảm của phụ thân ta đến vậy, hóa ra là người đẹp trai như thế!】

【Khỏi bàn, khỏi bàn! Ngoại trừ ánh mắt không tốt, gương mặt này quả thực tuyệt!】

Giản Chương: ??!! Là ai, ai đang nói chuyện?!

Trong nhà có cao thủ võ lâm sao? Giọng nói có thể trực tiếp truyền tới đại não hắn?!

Hắn đảo mắt qua, thấy tất cả mọi người ở đây đều ngậm miệng. Hơn nữa ai nấy đều là người quen, không giống như là võ lâm cao thủ gì cả. Căn cứ theo nội dung lời nói, Giản Chương nhận định là Giản Nhược Nam.

Chẳng lẽ là tiếng lòng của Giản Nhược Nam?! Giản Chương làm quan to tam phẩm trong triều nhìn quen sóng to gió lớn, đột ngột nghe được tiếng lòng nhưng sắc mặt vẫn không hề gợn sóng.

【Này, phụ thân ta thật sự là càng nhìn càng đẹp, càng nhìn càng thấy có hương vị.】

Giản Chương rùng mình trong lòng. Ở Hình Bộ phá án nhiều năm, gặp qua rất nhiều vụ án ly kỳ. Ý thức được đây đúng thật là tiếng lòng Giản Nhược Nam xong, hắn bình thản nhìn Giản Nhược Nam một cái.

Trên đời hết thảy đều có nhân quả, trời cao cho hắn có được năng lực nghe thấy tiếng lòng, hẳn là giao cho hắn trọng trách gì đó. Giản Chương vuốt chòm râu, trình độ thưởng thức của nữ nhi này là được hắn chân truyền.

【Tuy là đẹp trai nhưng đầu óc không tốt, ánh mắt cũng không tốt! Mẫu thân ta đoan trang hiền thục xinh đẹp như hoa là chính thê không yêu, cố tình sủng ái cái đồ trà xanh như Ngụy thị?!】

【Đẹp trai nhưng đầu óc không tốt, quả thực là bất hạnh!】

Giản Chương: “......”

Hắn nhìn Mẫn thị và Giản Tích Lộ, Giản Sơ Tuyết. Sắc mặt các nàng vẫn như thường, thoạt nhìn không giống như là có thể nghe được tiếng lòng. Quả thực chỉ có hắn là con trời chọn.

“Các ngươi đang náo loạn cái gì?”

Giản Chương đứng ở cửa Tây Hà Uyển, từ xa đã nghe được tiếng ồn ào trong viện. Người ở cửa viện tách ra, lộ ra Ngụy thị nằm trên mặt đất.

【Aaa, phụ thân ta đã trở lại, Ngụy thị muốn bắt đầu biểu diễn!】

【Nếu ta không đoán sai, Ngụy thị nhất định sẽ ôm bụng gào đau.】

【Chuẩn bị....1 2 3, gào ——】

Tiếng lòng Giản Nhược Nam vừa thốt lên, Ngụy thị liền nằm trên mặt đất “A a a” kêu lên: “Bụng, ta bụng đau quá, a a a ——” Thời gian cực kỳ chuẩn xác.

Mẫn thị: “......” Tình huống nghiêm túc như vậy lại thấy buồn cười là sao?

Giản Tích Lộ: Phụt ——

Giản Chương: “......”

Ngụy thị vốn đang nằm trên mặt đất, thấy Giản Chương tới lập tức hai mắt đẫm lệ. Nàng ta dùng khuỷu tay cố sức nâng nửa người lên, lông mi run run rẩy rẩy, nước mắt đảo quanh hốc mắt. Khi nhìn về phía Giản Chương, môi nàng run rẩy tựa như đã chịu rất nhiều tủi nhục.

【Kỹ thuật diễn của Ngụy thị này phải nói là tuyệt! Khi nói chuyện nước mắt giữ ở hốc mắt, nói cho hết lời nước mắt mới bắt đầu rơi xuống!】

【Xứng đáng được đề cử nữ chính Quỳnh Dao!】

【Diễn cũng thật hay nha, ta trở tay chính là một cái 666.】

Quỳnh Dao là gì? Giản Chương không hiểu cái gì là Quỳnh Dao, có điều đúng thật là Ngụy thị nói xong lời mới bắt đầu rơi nước mắt.

Người bình thường khóc lên, nước mũi cũng sẽ chảy theo nhưng Ngụy thị khóc lên giống như một đóa hoa trắng vô hại trong gió.

Ban đầu Giản Chương vô cùng yêu thích tư thái vừa nhìn đã thấy thương này của Ngụy thị. Hiện giờ biết được hết thảy tất cả đều là diễn xuất thì có hơi hụt hẫng.