Cả người Mạc Viễn cơ giật, hắn gầm lên thú hoang, cúi người ôm chặt lấy Giang Khê đang ngủ say dưới thân.
Qυყ đầυ đang ấn vào lỗ thịt, giống như súng bắn ra những cột tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị trào ngược ra ngoài, chạy xuống dưới ga giường.
“Hộc… hộc…”
Mạc Viễn thở mạnh từng ngụm, quay đầu nhìn chằn chằm vào gương mặt đang ngủ say của Giang Khê.
Khó lòng kìm chế được mà nghiêng đầu qua hôn lên môi cô.
Đây là lần đầu tiên hắn hôn môi một cô gái.
Khẽ chậm rãi nhấm nháp cánh môi mềm mại như thạch của Giang Khê.
Đôi mắt híp lại.
Cô gái này không chỉ mê người mà nơi này cũng rất hấp dẫn.
Mạc Viễn vừa hôn ba giây liền không thể dứt ra được.
Hắn giơ tay bóp lấy càm Giang Khê, đầu lưỡi luồn vào trong thô bạo càn quét khắp nơi.
Hắn hôn một cách mạnh bạo, hai hàm răng cứ cắn lên cánh môi mềm mại của cô gái, đầu lưỡi ở bên trong quấn lấy lưỡi nhỏ của cô gái trêu chọc khắp nơi.
Đến khi Giang Khê khó thở, bất giác rên lên một tiếng thì nụ hôn này mới kết thúc.
Mạc Viễn ấn một ngón tay vào tiểu huyệt để thử độ khít bên trong.
Ngay lập tức hắn liền nhíu mày, mà cô gái trên giường cũng co người lại.
Quá chặt.
Mạc Viễn tiếp tục ấn thêm một ngón tay vào trong, Giang Khê mơ màng kêu lên, cả gương mặt cô co rúm, có vẻ như đang rất đau đớn.
Cảm giác ấm áp và chặt chẽ bên trong khiến cho Mạc Viễn mất đi lý trí.
Hơi thở hắn ồ ồ, côn ŧᏂịŧ vừa bắn ra ngay lập tức cứng lên một lần nữa, từng sợi gân xanh trên đó đều đang khó chịu co giật.
Mồ hôi ở hai bên thái dương tiết ra, Mạc Viễn rút hai ngón tay về, hơi ngồi dậy, bàn tay ở giữa hai chân nắm lấy côn ŧᏂịŧ điều chỉnh vị trí.
Qυყ đầυ chống lên lỗ thịt, Mạc Viễn dồn sức đâm một cái nhưng côn ŧᏂịŧ lại trượt ra ngoài.
Hắn chửi thề một tiếng rồi dùng tay điều chỉnh lại.
Lần này hắn không rút tay về mà dùng tay giữ lấy côn ŧᏂịŧ rồi dồn sức đâm nó vào trong tiểu huyệt của Giang Khê.
Nhờ có tay giữ lại nên lần này côn ŧᏂịŧ không trượt khỏi tiểu huyệt nữa mà đâm vào ngay miệng huyệt rồi từ từ tiến vào trong.
Mồ hôi chảy xuống, côn ŧᏂịŧ đi vào được ⅔ thì bị một lớp màn chặn lại.
Mạc Viễn cũng ngừng lại, vách thịt bên trong cơ thể Giang Khê đang từng chút siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, Mạc Viễn cảm thấy đồ vật của mình giống như sắp bị cắn đứt vậy.
Hắn nhăn nhó, không nhịn được rên lên: “A~”
Tiếng rên trầm đυ.c đầy nam tính.