Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi

Chương 8

Khi chạm vào làn da mịn màng của Giang Khê, đầu ngón tay của Mạc Viễn nóng bừng, nhưng vẫn không muốn rời đi, dán chặt ở trên đó.

Du͙© vọиɠ khiến hắn dần mất kiềm chế, bàn tay đặt trên da cô đang run rẩy. Sau khi rời đi, nơi đó đã lưu lại một dấu tay đỏ ửng.

Hơi thở của Mạc Viễn trở nên nặng nề, hắn cởi sạch toàn bộ quần áo trên người Giang Khê.

Bây giờ, cô gái trắng nõn đang nằm im trên giường, ngực lên xuống phập phồng.

Giang Khê mới 15 tuổi, thân hình vẫn đang phát triển, hắn giơ tay xoa lên ngực nhỏ của cô vài cái.

Bàn tay vừa đủ bao trọn lấy thịt vυ'.

Hai ngón tay ngắt lấy hạt đậu nhỏ, mân mê một hồi rồi mới dần dần tụt xuống.

Từng ngón tay trượt trên làn da mềm mại, rồi dừng lại ở xương chậu của cô một lúc.

Ánh mắt Mạc Viễn dán chặt vào khe hỡ giữa đùi cô, bàn tay đặt trên xương chậu đi tới luồn vào khe hở đó, ấn lên nơi hắn đang tưởng tượng trong đầu.

Nơi tư mật của cô bé này sẽ như thế nào, hắn thật tò mò.

Nghĩ xong, hắn nắm lấy hai đùi Giang Khê tách ra.

Tiểu huyệt nhỏ bé, hồng hào như hoa anh đào Nhật Bản hiện ra trước mắt.

Giống như một kiệt tác của trời cao ban tặng.

Mạc Viễn cảm thấy toàn thân bắt đầu khô nóng như lửa đốt, côn ŧᏂịŧ trướng đến phát đau.

Hắn giống như sắp bị du͙© vọиɠ làm cho nổ tung.

Hắn cúi đầu, kề sát sống mũi vào tiểu huyệt của cô gái rồi hít sâu vài hơi.

Hương thơm thanh mát của một loại thảo mộc truyền vào mũi hắn. Bởi vì Giang Khê có thói quen dùng dung dịch vệ sinh làm từ thảo mộc để chăm sóc cô bé của mình.

Mạc Viễn không khống chế được bản thân, đầu lưỡi như con rắn chậm rãi vươn ra liếʍ lên tiểu huyệt vài lần rồi sau đó hắn hối hả chôn cả gương mặt vào nơi ấy.

Đầu lưỡi liên tục liếʍ lấy hai cánh hoa mỏng manh, hai ngón tay nắm lấy hộŧ ɭε xoay tròn.

Âm thanh của nước bọt chuyển động vang lên trong phòng ngủ.

Hai đùi của Giang Khê bị hắn đẩy mạnh lên trên, tiểu huyệt bị liếʍ đến ướt đẫm nước bọt.

Lỗ thịt hồng hào đang cơ giật, mở ra rồi đóng vào trước mắt hắn.

Hơi thở chàng trai ồ ồ như máy khoan, hắn vội vã ngồi dậy, kéo qυầи ɭóŧ xuống, côn ŧᏂịŧ ngay lập tức bật ra ngoài.

Mạc Viễn nắm lấy nó, đặt trước tiểu huyệt tuốt lên tuốt xuống liên tục, qυყ đầυ ấn vào miệng huyệt vài lần, hắn không kiềm chế được rên lớn hơn: “A~”

“A~”

Động tác trong tay càng lúc càng nhanh, qυყ đầυ đã dán chặt vào lỗ thịt, chỉ cần dùng sức là có thể đâm vào trong.