Nguyệt Cảng

Chương 5: Phát Sóng Trực Tiếp

Chương 5: Phát Sóng Trực Tiếp

Buổi tối Đường Nguyệt Thư phát hiện lưu lượng truy cập video của cô khá tốt.

Cô đã đăng ký tài khoản trên nhiều nền tảng được một thời gian, đây là lần đầu tiên gặp phải lượng truy cập tốt như vậy.

Tin nhắn riêng tư rất nhiều cô không thể trả lời.

Cũng không có cách nào xem từng cái một.

Nhưng một số người trong phần bình luận và tin nhắn riêng đã hỏi về trang phục của cô, điều này khiến cô nhớ đến một trò đùa.....một phụ nữ Trung Quốc sẽ gắn bó suốt đời.

Có vẻ như trò đùa này sẽ lan rộng toàn thế giới.

Hầu hết quần áo trên người Đường Nguyệt Thư đều tìm được xuất xứ, nhưng một số thực chất là sản phẩm hoàn thiện do chính cô thiết kế. Các thiết kế này được bán cho một số cửa hàng ở Trung Quốc, đây là nguồn thu nhập chính hiện tại của cô.

Tất nhiên, nếu thật lòng nói thì những khoản thu nhập này không bằng những gì Đường Thước Diễn tiếp tế.

Nhưng khoảng cách còn xa những gì Đường Nguyệt Thư cần, cô cũng chưa nói cho ai biết mình muốn làm gì, Đường Thước Diễn đương nhiên cũng không biết, hắn còn nghĩ tiền mình gửi đủ cho Đường Nguyệt Thư ở Paris hai năm.

Thủ đoạn nhỏ của hắn có lẽ đã bị cha của Đường Nguyệt Thư phát hiện, việc đòi tiền Đường Thước Diễn về cơ bản không còn khả thi nữa.

Đường Nguyệt Thư kiểm tra trạng thái tài khoản của mình, nghĩ tới khả năng phát sóng trực tiếp.

Không phải là cô trông giống như đại tiểu thư, thực ra kẻ có tiền cũng chơi phát sóng trực tiếp.

Còn xem chơi như thế nào.

Có người tiêu tiền ở phòng phát sóng trực tiếp, có người kiếm tiền trong phòng phát sóng trực tiếp.

Đường Nguyệt Thư là một người có khả năng thực thi mạnh mẽ. Cô đã nghiên cứu nội dung của một số phòng phát sóng trực tiếp nổi tiếng, bắt đầu lên kế hoạch cho bản thân.

Tuy nhiên, dù ở nước ngoài hay trong nước, cách duy nhất để giữ chân người xem khi phát sóng trực tiếp là xem nội dung.

Một tài khoản phải có định vị và nội dung tương đối vuông góc để giữ chân người xem.

Nhưng vạn sự khởi đầu nan, cái gì có thể phổ biến, cái gì không phổ biến đôi khi thực sự phụ thuộc vào may mắn.

Lợi thế lớn nhất hiện tại của Đường Nguyệt Thư là gì.

Là khuôn mặt cô.

Trong tin nhắn có người đã muốn mời cô làm người dẫn chương trình hợp đồng hoặc hỏi cô có muốn làm người mẫu không.

Trước kia đã nghe một câu, dù là nam hay nữ, chỉ cần có ngoại hình không tệ, có sở trường đặc biệt nào đó, đều có thể sống tốt.

Chỉ là Đường Nguyệt Thư sinh ra ở La Mã, đây không phải là điều cô muốn xem xét.

Vào tối chủ nhật, Đường Nguyệt Thư lần đầu tiên thử phát sóng trực tiếp.

Lúc đầu vẫn đang điều chỉnh ánh sáng và góc độ.

Phòng phát sóng trực tiếp không có người.

Vì đã chuẩn bị từ trước nên cô gần như sẵn sàng điều chỉnh nhanh chóng.

Một vài người chậm rãi bước vào phòng phát sóng trực tiếp, chắc cũng không hiểu đây là loại phòng phát sóng trực tiếp nào, có người đặt câu hỏi bằng tiếng Anh trên màn hình công khai.

Cũng có người định nghĩa cô vì streamer giá trị nhan hoặc là streamer tài nghệ.

Ngược lại, xinh đẹp vẫn có ích. Ít nhất cũng có người sẵn sàng vào phòng phát sóng trực tiếp tương tác với cô.

Nhưng mà xinh đẹp cũng vô dụng.

Đường Nguyệt Thư bắt đầu tự giới thiệu mình, cô giới thiệu ngắn gọn mình là người Trung Quốc đang du học ở Pháp, có thể hát và vẽ tranh.

Trong buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên, cô cũng không coi mình thành streamer âm nhạc.

Nhưng trình độ ca hát của Đường Nguyệt Thư cũng không tệ, Đường gia muốn nói không bồi dưỡng cô tốt đi, từ nhỏ đến lớn, những loại tài nghệ cầm kỳ thư hoạ cô đều tiếp xúc qua, đồng thời cũng học múa Trung Quốc trong một thời gian dài, tiếp xúc với nhiều loại nhạc cụ khác nhau, chỉ là chưa tiếp xúc nhiều với những nội dung liên quan đến công việc kinh doanh của gia tộc.

Cho nên cổ phần của cô đương nhiên là có, nhưng có lẽ vì cô là con gái, cô đã trực tiếp đánh mất tư cách độc lập theo khuôn mẫu.

Khi ở Trung Quốc, Đường Nguyệt Thư đã được một người tìm kiếm tài năng liên hệ. Lúc đó, gia đình cô không cho phép cô làm công việc xuất đầu lộ diện, nhưng giờ ở nước ngoài lại làm streamer.

Cuộc sống quả thực rất thú vị, bạn vĩnh viễn sẽ không biết được điểm gãy xương tiếp theo ở đâu.

Cô hát cũng khá hay, trước kia khi cầm micro trong ghế lô người khác sẽ ngừng hát.

Đường Nguyệt Thư hát một bài hát tiếng Anh nổi tiếng. Sau khi hát, có hơn chục người trong phòng phát sóng trực tiếp.

Cũng được.

Cô nhấp một ngụm nước, giới thiệu lại bản thân, trả lời những câu hỏi của khán giả, cảm ơn những người khen ngợi vẻ đẹp cũng như giọng hát của cô.

Lần phát sóng trực tiếp đầu tiên, Đường Nguyệt Thư còn cảm thấy mới mẻ.

Việc kiếm được tiền hay không tạm thời không quá quan trọng, nóng vội không ăn hết đậu hủ nóng.

Không biết số liệu trong phòng phát sóng trực tiếp của cô sẽ đẩy tới đám người nào, bản chất có cảm giác như mở một chiếc hộp mù.

Đêm đông tháng 12 ở Paris, trong nhà ấm hơn nhiều so với ngoài trời.

Sử dụng các chương trình phát sóng trực tiếp và video ngắn, giới trẻ chiếm tỉ lệ rất lớn.

Trong một khách sạn được trang trí giống như một cung điện ở trung tâm thành phố, nội thất theo phong cách Baroque, có thể thấy được sự lỗng lẫy và điêu khắc tinh xảo, chiếc đèn chùm pha lê tuyệt đẹp trong dãy phòng giống như tác phẩm nghệ thuật, tấm thảm trên sàn in hoa văn cổ điển, lấy màu tối làm chủ đạo, mang biểu tượng mạnh mẽ của quyền lực.

Máy tính trên bàn đã đóng lại, Lâm Xuyên dựa lưng vào ghế.

Cuối tuần của anh không hoàn toàn là cuối tuần.

Đặc biệt là sau khi đồng ý với Trần nữ sĩ về trước tết nguyên đán.

Nhưng dù sao thì công việc hôm nay cũng kết thúc tại đây.

Trong phòng quá yên tĩnh, anh không muốn nói chuyện, cũng không có người để nói chuyện. Lúc trước Tần Thiệu Mẫn mặt dày ở phòng khác mấy ngày, đêm qua đã trở về.

Anh lấy điện thoại di động ra, tuỳ ý nhấp vào một nền tảng, nhấn vào là một video hàng ngày của đôi tình nhân, không cảm thấy hứng thú, sau đó nhấn vào video khác, không cẩn thận trượt tay nhấn vào phát sóng trực tiếp.

Lâm Xuyên không phải là người thích xem phát sóng trực tiếp.

Khoảnh khắc nhấn nhầm anh đã phản ứng lại, nghĩ muốn thoát ra.

Tuy nhiên, thứ xuất hiện trên màn hình là một khuôn mặt trông hơi quen.

Ánh mắt Lâm Xuyên dừng lại một chút.

Có đôi khi không thể không bội phục số liệu lớn, mới hôm qua, Tần Thiệu Mẫn giơ điện thoại di động ra chỉ vào trước mặt anh, số liệu lớn liền bắt đầu.

Vốn dĩ anh muốn thoát ra, nhưng vào thời điểm đó, người phát sóng trực tiếp đang thể hiện tài năng của mình.

Cô đang hát.

Không biết là do cô hát hay hay bài hát cô hát tình cờ có trong danh sách phát của anh, nhưng Lâm Xuyên ngay từ đầu đã không thoát ra ngoài.

Bây giờ là thời đại Internet, Lâm Xuyên đương nhiên đã nhìn thấy, hiểu được sức hấp dẫn của việc phát sóng trực tiếp, tuy nhiên, khi ở trong phòng phát sóng trực tiếp của người đồng hương hai lần gặp mặt, anh vẫn không nghĩ chương trình phát sóng trực tiếp này đối với mình có tính gây nghiện.

Cô gái trên video đối diện với màn hình cảm giác ngây ngô, đương nhiên cô đã làm rất tốt, nếu đây là lần phát sóng trực tiếp đầu tiên.

Lúc trước nghe cô và Tần Thiệu Mẫn nói chuyện, Lâm Xuyên nhớ tới cô học chuyên ngành liên quan đến thiết kế. Bây giờ xem chương trình phát sóng trực tiếp của cô, Lâm Xuyên cảm thấy cô giống sinh viên chuyên ngành âm nhạc hơn.

Mặc dù thiết bị được sử dụng rất đơn giản nhưng âm sắc và cao độ có thể khiến người ta bỏ qua khuyết điểm này.

Ngay sau đó, Lâm Xuyên nhớ tới Tần Thiệu Mẫn nói chuyện với người ta đến quen thuộc như vậy, kết quả cô gái nhỏ chỉ tiết lộ họ của mình.

Cô họ Đường.

Lúc chuyển khoản thật ra còn thấy chữ cuối cùng trong tên của cô.

Dù sao anh chỉ muốn trong phòng có chút âm thanh, Lâm Xuyên nghe xong một bài hát cũng không có lựa chọn thoát ra ngoài.

Giọng nói trong điện thoại không ngừng vang lên, người phát sóng trực tiếp cùng người xem trò chuyện một lúc, mặc dù trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ có chưa đến hai mươi người xem, bao gồm cả Lâm Xuyên.

Giọng nói của cô mang theo tri thức dịu dàng, diện mạo không tồi, bây giờ Lâm Xuyên nguyện ý tin tưởng ánh mắt của Tần Thiệu Mẫn, cô trông giống như người có thể kiếm tiền trên Internet.

Ánh mắt anh không nhìn vào màn hình nữa, bước đến cửa sổ kính sát đất nhìn lên nóc nhà của tòa nhà đối diện.

Từ vị trí này vừa vặn có thể nhìn thấy tháp Eiffel sáng lên, là kiến trúc mang tính biểu tượng của địa phương, vẻ đẹp của nó khi được thắp sáng vào ban đêm xứng đáng được khen ngợi.

Cảnh đêm thật xinh đẹp.

Nhưng trong đêm đông lạnh lẽo như vậy, lúc này Lâm Xuyên lại không muốn ra ngoài tham gia náo nhiệt.

Suy nghĩ của anh nhất thời trống rỗng, khi định thần lại, di động bên kia đang vang lên tiếng ca hát.

Lâm Xuyên tạm dừng một chút.

Lúc trước anh có ấn tượng mơ hồ về cô Đường, bây giờ nói, cô là một cô gái có gu thẩm mỹ tốt, ngoại hình xinh đẹp.

Cảm giác va chạm phẩm vị với người đồng hương ở nước ngoài qua màn hình điện thoại di động cũng không tệ.

Cô đang hát một bài hát Trung Quốc rất nổi tiếng, của một ca sĩ đã qua đời nhiều năm, khi hắn còn sống, bài hát nổi tiếng nhất không phải là bài hát này.

Cũng thật trùng hợp, bài hát đó lại được phát đi phát lại trong list nhạc của Lâm Xuyên.

Khi Lâm Xuyên muốn nghe lại bài hát cô hát thì anh nghe thấy giọng nói của người phát sóng trực tiếp ở đầu điện thoại bên kia kết thúc.

Cô muốn tắt livestream.

Lâm Xuyên cho rằng màn biểu diễn của cô xứng đáng được tặng thưởng, nhưng khi anh nạp phí thì phòng livestream đã tắt.

"....."

Ngày đầu tiên nếm thử mùi vị phát sóng trực tiếp, tiểu Đường sau một giờ kiên trì đã tắt livestream. Tuy nhiên, trải nghiệm trong ngày phát sóng đầu tiên với hơn 20 người cũng không tệ, cô cũng nhận được chút quà.

Cô không hề nghĩ đến việc rút tiền. Số tiền nhỏ như vậy còn lâu mới đủ, khiến Đường Nguyệt Thư không muốn rút ra.

Phát trực tiếp trong một giờ tiêu tốn nhiều năng lượng hơn làm gia sư.

Nhưng công bằng mà nói, cách tiếp cận phát sóng trực tiếp khá thú vị.

Mọi người đều biết, thời đại Internet cũng đã tạo cơ hội cho nhiều người bay lên càng cao biến thành phượng hoàng, giống như Đường Nguyệt Thư đã cắt đứt nửa quan hệ với gia đình, nói không chừng có thể trông cậy vào một chút.

Dù sao thì lão Đường cũng không sử dụng Internet, cô ở bên ngoài làm gì là chuyện của cô.

Cái loại núi cao sông dài này, không bị gia đình quản thúc cũng rất sướиɠ, cũng rất nghèo.

Sau khi Đường Nguyệt Thư tắt livestream, cô chạy đến máy tính sửa đổi bản phác thảo thiết kế, gửi bản thảo thứ hai đã sửa đổi cho bên A.

Tiếp đó, tắm rửa sạch sẽ, nằm xuống giường, ngủ ngon lành.

Một người vì bôn ba chạy theo đồng tiền, sẽ rơi vào trạng thái mệt mỏi vô tận.

Đường Nguyệt Thư cuối cùng cũng hiểu được câu nói này.

Mà người chết vì tiền chim chết vì mồi, lăn lộn thật ra cũng vui.

Không biết ai đã cho cô dũng khí, Đường Nguyệt Thư luôn cảm thấy tương lai sự nghiệp của mình sẽ thành công.

Có thể do mấy năm nay bị tiền tài rót vào đến tự tin.