Xuyên Thành Đệ Đệ Của Trụ Vương

Chương 31

Từ ngày Đế Ất nghênh đón xong Tử Thụ, Đế Ất đổ “bệnh”.

Đế Ất nằm cả ngày trong tẩm cung được người khác chăm sóc, còn Tử Thụ thì nắm quyền lực trong tay liên tục một tháng.

Trong lúc này, vương công đại thần đều im thin thít, thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên mỗi khi đối mặt với Tử Thụ.

Một tháng trời yên biển lặng, mọi thứ an lành, chuyện Tử Thụ đào thần mộ lên cũng không có ai nhắc đến.

Trong khi đó thì Đế Ất đang chơi đùa với Tử Thăng ở trong tẩm cung.

Đế Ất khá thích tiểu nhi tử, tiểu nhi tử chỗ nào cũng tốt, chỉ là tính cách không quá hoạt bát.

Tử Thăng mang theo gương mặt bánh bao, tướng mạo xinh xắn, nhưng lại thích ngồi giống như ông, không có việc gì thì xem công văn.

Tốc độ tiểu nhi tử xử lý công văn còn nhanh hơn ông, có tiểu nhi tử hỗ trợ, Đế Ất cũng vui vẻ nhàn nhã.

Ông giống như không hề lo lắng Tử Thăng sẽ đoạt quyền. Đợi Tử Thăng xử lý xong công vụ, ông ôm Tử Thăng vào lòng.

Đế Ất nhìn về phía cổng lớn của tẩm cung, hai mắt vẩn đυ.c, trong lời nói mang theo hồi ức.

“Thăng Nhi… phụ vương không gan dạ như vương huynh của con, phụ vương muốn tìm con về, cũng không dám đào thần mộ.”

“Phụ vương rất thương con, phụ vương thương nhất là hai đứa con trai, một là vương huynh của con, một là con.”

“Là phụ vương nhu nhược… sau khi biết việc này lại giao hết quyền lực, đẩy hết tất cả mọi thứ lên người vương huynh của con. Còn phụ vương lại trốn ở phía sau nhìn nó cứu con, nhìn nó đắc tội với quý tộc Ân Thương. Phụ vương hối hận…”

Đế Ất ho hai tiếng, Tử Thăng vốn là đứa con của ông ở tuổi xế chiều nên bây giờ tóc của ông đã sớm hoa râm.

“Phụ vương tuổi tác đã cao, việc này vốn phải để phụ vương ra mặt, cho dù đắc tội với người khác thì sau khi phụ vương chết cũng xí xoá cả thôi.”

Tiểu nhi tử nhỏ tuổi, tướng mạo xinh đẹp khiến cho người ta buông lỏng cảnh giác, Đế Ất luôn thích nói hết tâm sự cho Tử Thăng nghe.

Ông sờ lên đầu Tử Thăng, Tử Thăng dựa vào trong ngực ông.

Đế Ất giả vờ bệnh một tháng, cuối cùng cũng trở về triều đình.

Ông vừa nắm lại đại quyền, từng tội danh liên quan Tử Thụ liên tục được trình lên Đế Ất.

Một vài lão quý tộc thậm chí lấy việc Tử Thụ bất kính với thần linh để khẩn cầu Đế Ất phế Thái tử.

Đế Ất đương nhiên không cho phép, nhưng lúc này vương quyền không còn cường thịnh như đời trước nên ông cũng không thể đối đầu trực tiếp với quý tộc, thế là vương quyền và quý tộc rơi vào thế giằng co với nhau.

Tử Thăng nghe thấy tin tức có vài quý tộc muốn nâng đỡ cậu thượng vị. Bên cạnh cậu thường xuyên có cung nhân nói với cậu một vài điều vô tình làm hủy hoại thanh danh của Tử Thụ.

Ban đầu Tử Thăng còn hỏi tội những người này vì những cáo buộc vô căn cứ, nhưng về sau, Tử Thăng hoàn toàn xem như không biết.

Cậu tự đặt ra một kỳ hạn cho mình, đợi đến khi phụ hoàng rời đi và vương huynh lên ngôi, đó sẽ là lúc cậu bắt đầu chấn chỉnh triều đình Ân Thương.

Tử Thăng lớn thêm một chút, cung điện nhỏ hẹp không còn đủ để thỏa mãn cậu nữa. Cậu bắt đầu chạy ra ngoài, dần dần toàn cảnh Ân Thương cũng lọt vào tầm mắt cậu.

Khi cậu còn nhỏ, Tử Thụ khá thích việc cậu chạy nhảy lung tung, nhưng kể từ khi Tử Thụ bế cậu ra khỏi mộ, Tử Thụ không còn thích việc cậu chạy lung tung nữa.

Hôm đó cậu chạy ra ngoài, kết quả bị cận vệ của Tử Thụ bắt được.

Cậu đã hơn năm tuổi, nhưng vẫn bị Tử Thụ xách cổ áo đi khắp cung như một buổi xử tội công khai.

Để trừng phạt cậu, Tử Thụ phạt cậu chạy quanh vương cung hai vòng.

Tử Thăng biết chút tiên thuật, nhưng không thích vận động.

Cậu nhẹ nhàng kéo kéo vạt áo của Thái tử vương huynh của cậu, Tử Thụ cúi đầu, đôi mắt đen láy của Tử Thăng rất thành khẩn.

Tử Thụ mỉm cười, đẩy cậu về phía trước, sau đó gọi người mang ghế nằm đến.

"Tử Thăng chạy đi, vương huynh ngồi đây xem Tử Thăng có thể chạy đến bao giờ."