Xuyên Thành Đệ Đệ Của Trụ Vương

Chương 4

Cậu lại ngả lưng xuống giường, chẳng mấy chốc hai mắt đã mơ mơ màng màng, cơn buồn ngủ lại trào dâng.

Cậu quơ tay chống xuống giường, cố gắng giãy giụa để ngồi dậy nhưng cơn buồn ngủ khiến cậu ngáp một cái, khuôn mặt phúng phính của trẻ con bị mặt giường ép lõm vào.

Mặc dù tâm trí của Tử Thăng vẫn chưa khôi phục thành người lớn, nhưng dù gì cậu cũng có ký ức của người lớn rồi.

Khuôn mặt phúng phính làm cậu thấy xấu hổ và có cảm giác rất kỳ quái.

Vì vậy cậu ấn hai má vào trong, cố ép sự phúng phính này vào. Kết quả là khóe mắt cậu bị kéo ra trông khá giống hồ ly.

Đám cung nhân không sợ Tử Thăng ngủ, nhưng lại sợ cậu đói, nên khi mặt trời vừa lên cao là họ lấy can đảm tìm mọi cách để đánh thức Tử Thăng.

Lúc Tử Thăng tỉnh dậy, đám cung nhân đồng loạt quỳ xuống.

Tử Thăng chống cánh tay ngắn ngủn như ngó sen xuống để ngồi dậy, thấy cảnh tượng đó, cậu không khỏi thở dài rồi vẫy tay cho các cung nhân đứng lên.

Mặc dù kiếp này cậu chỉ muốn sống tận hưởng thôi, nhưng khi thấy các cung nhân làm thế, cậu vẫn thấy không quen chút nào.

Nhưng cậu không ngốc đến mức trực tiếp thay đổi phép tắc của nhóm cung nhân này.

Rút dây động rừng. Một khi cậu làm thế, không biết sẽ dẫn đến bao nhiêu rắc rối vì bối cảnh hiện giờ là cổ đại mà.

Các cung nhân giúp cậu vệ sinh cá nhân, sau đó Tử Thăng ăn những món ngon chẳng liên quan gì tới "bữa sáng" rồi bước ra khỏi tẩm cung với vẻ mặt hờ hững.

Nhìn trời xanh bao la rộng lớn rồi tới cung điện đơn điệu này, Tử Thăng không thể hiểu nổi tại sao mình lại đến một thế giới lạc hậu như vậy để "nghỉ dưỡng"?

Sự phát triển của thế giới này rất kỳ lạ, văn minh không đồng đều.

Cậu dường như vừa ở trong một xã hội nguyên thủy, lại vừa ở trong một triều đại phong kiến hoàn thiện.

Cảm giác này giống như cậu vừa mới xuyên vào một cuốn sách, mà tác giả của cuốn sách đó lại không tra cứu tư liệu kỹ lưỡng, khiến các thiết lập bên trong bị OOC.

Để cậu cho một ví dụ.

Chẳng hạn như bây giờ đang rất thịnh hành những vật dụng bằng đồng, thế nên đúng lý ra thì thời đại này phải là trước thời Tần Hán, nhưng trên đời đã có nhiều sản phẩm gần với thời nhà Minh rồi.

Tử Thăng gãi đầu, tự nhủ bản thân không cần xen vào những chuyện này làm gì. Cậu chỉ là khách du lịch, làm tốt vai trò hoàng tử của mình là đủ rồi.

Thế giới song song nhiều vô số kể, chỉ cần triều đại này không xui tới mức diệt vong ở đời của cậu là được.