Bệnh Nhân Narcissist

Quyển 1 - Chương 6: Săn máu

“Vào lúc 7 giờ ngày 13 tháng 2, một người đàn ông trong lúc tập thể dục ở khu dân cư Bắc Giao đã phát hiện ra hai thi thể nữ, thủ phạm ra tay rất tàn nhẫn, vùng bụng của thi thể bị một vật sắc nhọn xẻ ra và lấy mất vài bộ phận nội tạng, thi thể bị rút cạn máu và xử lý sạch sẽ, cơ quan điều tra đang tiến hành xác định sơ bộ thân phận của người bị hại…”

Tống Tử Giác rùng mình một cái: “Thật là kinh tởm, thời buổi kinh tế khó khăn, đám thần kinh có vấn đề càng lúc càng nhiều”.

“Máu bị rút cạn…” Du Dã đã tỉnh táo hơn hẳn chỉ trong chớp mắt, như có gì suy tư, “Thật là do tâm thần gây ra sao?”

Tống Tử Giác dùng ánh mắt khó hiểu nhìn hắn: “Gì? Ngoài bọn tâm thần ra thì còn ai có thể làm ra những việc kinh khủng như thế được?”

Du Dã trầm ngâm một chốc rồi gật đầu: “Cũng phải”.

“Quay xong tôi sẽ đến đón cậu, có việc gì thì liên hệ nhé”.

“Vất vả cho anh rồi”,

Đứng nhìn Tống Tử Giác lái xe đi khuất, Du Dã đi đến nơi thuyền của đoàn phim đang đậu.

Chiếc du thuyền bốn boong này dài khoảng một trăm mét, nội thất tiện nghi xa hoa đầy đủ, thậm chỉ còn có cả sân bay trực thăng.

Nhìn có vẻ kinh tế đoàn phim không eo hẹp như lúc công bố nhỉ, Du Dã nghĩ.

Người đầu tiên cười tủm tỉm đón hắn là nhà sản xuất Lâm tóc đã hoa râm.

“Chào thầy Lâm ạ”. Du Dã lên tiếng, như một diễn viên mới vào nghề ngoan ngoãn chào hỏi tiền bối.

Sản xuất Lâm là một người đức cao vọng trọng trong nghề, có mạng lưới quan hệ và tài nguyên phong phú, đã thoái ẩn nhiều năm, đột nhiên hai năm vừa qua lại hợp tác với đạo diễn mới nổi Hoài Thụ khiến cho mọi người bàn tán.

Sản xuất Lâm nhìn Du Dã, đôi mắt tinh anh sắc bén lướt qua người hắn một lượt, rồi gã nở một nụ cười tán thưởng: “Xem ra cậu đã chuẩn bị rất đầy đủ”.

Nói đoạn gã vỗ vai Du Dã, “Lên thuyền đi, trong khoang thuyền đã chuẩn bị sẵn thuốc chống say rồi, phải đi một quãng xa mới đến nơi, hành trình vất vả thì nên uống trước để phòng tránh”.

Du Dã cũng dùng đôi mắt dò xét quan sát đối phương, nhìn sản xuất Lâm không khác gì những gì người ngoài miêu tả, ăn vận cầu kỳ bảnh bao, tác phong hào phóng thoải mái, nụ cười luôn nở trên môi, làm người khéo léo khôn ngoan, có thể dễ dàng kiểm soát bầu không khí.

Du Dã nói lời cảm ơn với sản xuất Lâm rồi vào trong khoang thuyền.

Năm diễn viên khác đã có mặt, hiện đang nói chuyện với nhau để làm quen, ngoài ra còn có tổ trang điểm, tổ ánh sáng, tổ đạo cụ và các nhân viên khác của đoàn phim.

Du Dã vừa xuất hiện đã trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn.

Bọn họ đều chỉ nhìn thấy Hạ Bách Đông trên màn ảnh hoặc trong các chương trình tạp kỹ, ấn tượng về cậu con nhà nòi này luôn là “bình hoa di động nhạt nhẽo”, “diễn xuất máy móc thảm họa”, “không có gì đặc biệt” và “rất thích đi bài marketing và mua fans ảo”.

Chàng trai trước mặt này sở hữu làn da trắng đến tái nhợt, mái tóc dài rủ xuống hai bên vai, nở một nụ cười ôn hòa biếng nhác dưới ánh mặt trời làm cho tất cả mọi người cùng nhớ đến thiết lập của nam chính trong kịch bản phim.

Tiếng nói chuyện rộn ràng chợt ngưng bặt.

Du Dã hơi cụp mắt xuống, nhận hết mọi sắc thái trong đôi mắt của mọi người, từ nghi ngờ, khó tin, bất ngờ đến tán thưởng.

Hắn vờ như không phát hiện ra, khiêm tốn chào hỏi mọi người trong đoàn phim.

“Nói thật thì lúc nhìn thấy cậu tôi rất bất ngờ”. Cô gái phụ trách tạo hình đánh giá Du Dã một cách vui vẻ và thích thú, “Khác hẳn với những gì tôi đã thấy trên TV, thật là đáng mừng, tôi bắt đầu tin tưởng lại vào mắt nhìn của đạo diễn Hoài rồi đó”.

Trước đây cô là người nhiệt tình dè bỉu việc đạo diễn Hoài mời Hạ Bách Đông nhất, mà hiện giờ Hạ Bách Đông chỉ đứng ở kia, trong tình huống chưa chuẩn bị bất cứ thứ gì cho phần diễn đã có được bản sắc của nhân vật.

Du Dã nở nụ cười: “Mong rằng sẽ không để mọi người thất vọng”.

Cô gái nọ nhún vai: “Ít nhất theo mắt nhìn của tôi thì hình tượng bây giờ của cậu đã giống với nhân vật lắm rồi”.

Du Dã hàn huyên một chốc với mọi người, hắn nhanh chóng tìm ra các đặc điểm riêng của từng người để xem ai sẽ là ứng cử viên sáng giá nhất cho vai ma cà rồng còn lại.

Boong thuyền lại trở nên náo nhiệt, mọi người nói tiếp câu chuyện dang dở khi nãy.

“Mọi người biết tin gì chưa? Hôm trước ở khu Bắc Giao có phát hiện ra hai thi thể nữ, một người là nghệ sĩ mới ký hợp đồng với studio Bắc Tân còn người còn lại là người đại diện của một diễn viên tuyến mười tám, toàn là người trong nghề”.

“Cách gây án thật biếи ŧɦái, chẳng lẽ là kẻ thù ở trong giới ra tay?”

“Hoặc là fan phim có khuynh hướng chống đối xã hội hoặc là người trong nghề thôi, vì cả hai đều mới vừa có lịch đi diễn mà…”