Bé Con Cá Mặn Trong Chương Trình Giải Trí

Chương 10.2

Mục Bội Chi nhìn tranh một lúc rồi quay sang hỏi Hạ Vân: "Cô học thiết kế phải không?"

Hạ Vân vẫn rất căng thẳng khi đối diện với bà, gương mặt trắng trẻo đỏ bừng: "Vâng, là thiết kế đồ họa."

Mục Bội Chi suy nghĩ một chút: "Cảm giác có hơi quen quen, có phải cô có tác phẩm nổi tiếng nào không? Có thể tôi đã từng xem qua tranh của cô."

Hạ Vân ngay lập tức càng căng thẳng hơn: "Không! ... Không nổi tiếng đâu, tôi chỉ vẽ tuỳ hứng thôi, có vẽ mấy quyển sách tranh dành cho trẻ em thôi.”

Sách tranh cho trẻ em?

Mục Bội Chi còn đang tìm kiếm trong trí nhớ những hình ảnh liên quan đến sách tranh cho trẻ em thì Mục Mộc bất ngờ chạy lại lắc tay bà: "Mama, chính là bộ sách tranh mà con thích xem nhất, tên [Cùng Sóc Nhỏ Du Lịch Thế Giới]! Mama có mang quyển mới nhất cho con không? Con muốn nhờ dì Hạ ký tên!"

Hạ Vân ngạc nhiên hỏi: "Mộc Mộc, sao cháu biết đó là tác phẩm của cô? Có phải là anh Tùng Khưu nói cho cháu biết không?"

Mục Mộc lập tức lúng túng, lý do cậu biết được là vì trong kiếp trước, dì Hứa và Hạ Tùng Khưu đã chuyển đến sống cạnh nhà họ, cậu đã tình cờ phát hiện ra điều đó khi đến tìm Hạ Tùng Khưu.

Nhưng trong kiếp này, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau!

Không ngờ vì quá kích động mà cậu đã để lộ dấu vết.

Việc sống lại không thể bị lộ, đặc biệt là không thể trong lúc chương trình phát sóng trực tiếp.

Mục Mộc cố gắng suy nghĩ, cuối cùng cố gắng giả vờ qua loa, chớp chớp đôi mắt to tròn: "Cháu đoán thôi ạ! Tranh dì vừa vẽ rất giống với sách tranh sóc nhỏ mà cháu thích, cháu đoán đúng không?"

Hạ Vân chưa kịp thừa nhận thì Hạ Tùng Khưu đã thay dì ấy khen ngợi Mục Mộc: "Đoán đúng rồi! Mộc Mộc rất thông minh!"

Mục Mộc thở phào, lần đầu tiên được Hạ Tùng Khưu, một thiên tài thực sự, khen thông minh, cậu cảm thấy hơi xấu hổ, hai tai cũng lặng lẽ đỏ lên.

Lúc này, Mục Bội Chi đã lấy cuốn sách ra từ túi. Tối qua khi sắp xếp hành lý, Tôn Thanh Lan đã cầm cuốn sách nói với bà rằng mấy hôm nay Mục Mộc rất thích đọc cái này nên bà đã tiện tay bỏ vào túi mang theo, còn lấy ra xem trên máy bay mấy lần.

Trên cuốn sách, tên tác giả là một cái tên tiếng Anh, bản phát hành đầu tiên cũng được phát hành ở nước ngoài, là sách dành cho trẻ em nổi tiếng trên toàn thế giới.

Những bức tranh trong sách đã tổng hợp văn hóa và phong cảnh thiên nhiên của khắp nơi trên thế giới, bức tranh có phong cách rất riêng, bà còn tưởng là do người nước ngoài vẽ, không ngờ tác giả lại là Hạ Vân.

[Cuốn sách tranh này có nổi tiếng không? Nhìn mặt chị đẹp có vẻ rất ngạc nhiên.]

[Hóa ra là [Cùng Sóc Nhỏ Du Lịch Thế Giới] Tôi biết, tôi biết! Bộ sách này ở nước ngoài rất hot, chú tôi vừa từ Anh quốc mang về một bộ cho em gái tôi, khá đắt nhưng hình ảnh thì thật sự rất thú vị, chất lượng in ấn cũng tuyệt vời.]

[Tôi vừa tra trên mạng, bộ sách này bắt đầu từ bốn năm trước, mỗi năm đều ra một cuốn mới, chất lượng tốt và còn giành được nhiều giải thưởng danh giá.]

[Tùng Khưu năm nay vừa đúng năm tuổi, có phải là Hạ Vân vẽ cho con trai mình không?]

[Tôi vốn tưởng Hạ Vân chỉ là một người bình thường, không ngờ, thật không ngờ, tất cả đều là người nổi tiếng cả!]

[Trước đây còn có người chế nhạo tranh của Hạ Vân không đẹp, nghi ngờ chương trình cố tình PR, giờ thì sao?]

[Haha, bị vả mặt nhanh quá, như bão tố]

Hạ Vân nghe Mục Bội Chi khen ngợi mình, kích động đến mức gần như đứng hình tại chỗ.

Những bức tranh này thật ra ban đầu là dì ấy vẽ cho con trai mình xem, nhưng khi Hạ Tùng Khưu một tuổi đã thu thập tranh vẽ của dì ấy làm thành cuốn sách rồi gửi đến nhà xuất bản. Không ngờ lại được phê duyệt và xuất bản, doanh số còn rất cao, dì ấy không nghĩ rằng có nhiều trẻ em thích đến vậy.

Đến khi Hạ Tùng Khưu kéo tay áo dì ấy nhắc nhở dì ấy ký tên cho Mục Mộc, Hạ Vân mới thoát khỏi sự kích động vì được khen ngợi.

Mục Bội Chi đưa bút ký của mình cho Hạ Vân, Hạ Vân cầm bút mà tay còn run rẩy. Mất một lúc mới điều chỉnh được cảm xúc, ký tên vào cuốn sách tranh của Mục Mộc và viết thêm một câu chúc phúc.

Mục Mộc vui vẻ ôm cuốn sách tranh cậu yêu thích nhất, cười hì hì nói với Hạ Vân: "Cảm ơn dì!"

Cuốn sách tranh này thực sự rất nổi tiếng, cuốn mới nhất vừa phát hành đã nhanh chóng hết hàng, chỉ có 300 bản giới hạn toàn cầu được tác giả ký tên. Khi Mục Mộc sống lại, bản ký tên đều đã bị mua hết, cậu còn tiếc nuối một chút.

Bởi vì lúc đó cậu tưởng rằng sẽ phải đợi hai năm nữa mới có thể gặp được dì Hạ và Hạ Tùng Khưu như ở kiếp trước, không ngờ lại gặp nhau nhanh như thế.

Hiện tại, cậu có cuốn sách tranh được ký tên độc nhất vô nhị trên thế giới! Cậu rất muốn khoe khoang với các bạn nhỏ khác!

Ở kiếp trước, cậu đã quá quan tâm đến việc cạnh tranh, áp lực từ những thiên tài xung quanh khiến cậu không thở nổi, chỉ có thể chăm chăm vào việc cố gắng không ngừng.

Giờ đây, cậu không còn muốn đuổi theo người khác nữa, bất chợt nhận ra rằng việc được bao quanh bởi một đám thiên tài cũng rất hạnh phúc.

Chẳng hạn như cậu có thể sở hữu cuốn sách tranh được ký tên độc quyền mà người khác không có, hoặc có thể tham gia vào những buổi biểu diễn mà hàng triệu người hâm mộ phải chen chúc mới có thể mua được vé, còn cậu lại có thể nhờ mẹ giữ chỗ VIP ở hàng ghế đầu giữa.

Hơn nữa, người hâm mộ phải vất vả mới có cơ hội gặp thần tượng, còn cậu thì có thể được mẹ ôm ấp, mẹ hôn hít, mẹ còn hát ở phố để kiếm tiền mua cơm cho cậu và nói rằng mẹ vô cùng, vô cùng yêu cậu.

Hì hì, chỉ nghĩ thôi đã thấy rất vui, thấy thích vô cùng rồi!