Bé Con Cá Mặn Trong Chương Trình Giải Trí

Chương 8.2

Đúng là Đào Thi Nam đang khóc, dù Đào Diệp Huy đã ôm cô bé vào lòng, an ủi không ngừng nhưng cô bé vẫn thấy sợ.

Ánh sáng trong cửa hàng làm vàng mã vốn đã mờ mịt, lại còn đầy những hình nộm giấy màu xanh đỏ loè loẹt, đầu làm bằng đất đội mũ giấy, mặt bôi kem đánh răng trắng bệch, trên đó còn vẽ các nét mặt cứng nhắc, cùng hai gò má đỏ ửng, nhìn rất kỳ quái.

Hơn nữa, dù là hình nộm nam hay nữ thì đôi môi đều được tô đỏ như máu, trông như thể chúng sắp mở miệng ra ăn thịt trẻ con.

Chủ cửa hàng là một ông lão râu tóc bạc trắng, gương mặt đầy nếp nhăn như vỏ cây. Khi ông ấy dùng đôi mắt đυ.c ngầu nhìn chằm chằm người ta, đừng nói là Đào Thi Nam, ngay cả Đào Diệp Huy, một đạo diễn dày dặn kinh nghiệm, cũng cảm thấy lạnh sống lưng.

Ông lão râu trắng tự mình nặn mặt người bằng đất, mãi đến khi Đào Thi Nam khóc nấc lên, ông ấy mới dừng lại và hỏi: "Các người muốn gì? Hình nộm trẻ con nam nữ một trăm hai một cái, kiệu ba trăm rưỡi, tòa nhà năm trăm, ngựa tám trăm, muốn mua thì trả trước một nửa."

Đào Diệp Huy vừa vỗ lưng an ủi con gái vừa trả lời câu hỏi của ông chủ: "Chúng tôi không phải đến để đặt hàng vàng mã, chúng tôi đang quay một chương trình giải trí, nhiệm vụ là đến học nghề làm vàng mã của bác. Không biết bác có thể dạy cho con gái tôi được không?”

Ông lão hừ lạnh một tiếng, không khách khí mà nói: “Không mua đồ thì đi ra ngoài.”

Đào Diệp Huy không ngờ ông lão này lại có thái độ như vậy. Kể từ khi bộ phim năm đó hợp tác với Mục Bội Chi giành giải thưởng quốc tế, ông ấy đã thành công rực rỡ trong giới đạo diễn. Khi ra ngoài ông ấy đều được người khác tôn sùng, vô số những nam thanh nữ tú nổi tiếng đều muốn chen chân vào đoàn phim của ông ấy.

Dù đôi khi vẫn gặp khó khăn ở một số chỗ nhưng đã rất lâu rồi ông ấy không gặp phải tình huống bị người khác trực tiếp đuổi ra ngoài.

Ông ấy có chút tức giận, sắc mặt không tốt lắm. Sau khi tắt micro, ông ấy bế Đào Thi Nam lên rồi hỏi các nhân viên công tác bên cạnh: "Chương trình sắp xếp thế nào vậy?”

Nhân viên công tác cũng không ngờ rằng vị đạo diễn lớn này lại không kiềm chế được tính khí của mình ngay trên sóng truyền hình. Họ toát mồ hôi lạnh và nói: "Cái này tôi cũng không rõ. Không thì đạo diễn Đào quay lại hỏi nghệ nhân chúng tôi đã chọn lần nữa xem sao?”

Sắc mặt của Đào Diệp Huy vẫn rất khó coi: "Cậu lập tức đi gọi tổ kế hoạch đến đây, chúng tôi cần đổi địa điểm làm nhiệm vụ, con gái tôi đã bị dọa đến phát khóc rồi. Những thứ như đồ vàng mã vốn không thích hợp cho các cô bé học."

Mặc dù Đào Diệp Huy đã tắt micro của mình nhưng micro của Đào Thi Nam vẫn đang mở, khán giả trong phòng livestream vẫn loáng thoáng nghe thấy giọng ông ấy. Thêm vào đó, với khẩu hình miệng của ông ấy vừa rồi, không khó để đoán ra ông ấy đã nói gì.

[Không phải chứ, bắt đầu ra vẻ sao?]

[Dù sao cũng là đạo diễn nổi tiếng, bình thường không nhận những chương trình dạng này, giờ còn bị ông lão làm vàng mã không nể mặt. Một đạo diễn lớn như thế sao có thể không tức giận được.]

[Mặc dù chương trình có phần bất hợp lý, nhưng đây đang quay chương trình mà, ông ấy cũng đã ký hợp đồng, sao không phối hợp cho tốt?]

[Đúng vậy, ảnh hậu bên kia dẫn theo con trai ra ngoài bị chen lấn không thấy nổi giận, thầy Tiết, một vận động viên cấp quốc tế còn bị chương trình khiến phải chạy đến làm việc ở công trường, đạo diễn nổi tiếng quả nhiên không giống người thường.]

[Trước đây tôi vẫn khá thích xem phim của ông ấy nhưng giờ thì, hừ, chỉ có thể nói rằng con người với tác phẩm cần được tách ra.]

[Ông ấy dễ nổi giận như vậy, không biết ở nhà có đối xử với vợ con cũng như thế không? Bảo sao Nam Nam không thân thiết với ông ấy, hình như còn có chút sợ ông ấy nữa.]

[Bây giờ tôi chỉ muốn biết tiếp theo sẽ diễn ra như thế nào, chương trình có thực sự thay đổi quy tắc vì ông ấy không?]

[Vậy cũng quá ghê gớm rồi! Nếu thế tôi sẽ không xem livestream bên này nữa, xem các khách mời khác có dễ chịu hơn là phải nhìn cái mặt của đạo diễn nổi tiếng.]

Đạo diễn chương trình nhận được thông tin, trực tiếp làm công tác tư tưởng cho Đào Diệp Huy.

Khi khán giả trong phòng livestream thấy tình hình như vậy, họ càng thêm bất mãn với việc Đào Diệp Huy ra vẻ, bình luận ngày càng trở lên gay gắt hơn.

Khi Đào Diệp Huy tức giận với đạo diễn và tổ kế hoạch, Đào Thi Nam đứng bên cạnh chú quay camera.

Cô bé đã không còn khóc nữa, nhưng đôi mắt vẫn còn đỏ, ngồi một mình trông có rất đáng thương.

Khi các người lớn vẫn đang cãi vã, Đào Thi Nam không thích nhìn thấy cha mình nổi giận. Cô bé cũng biết chuyện này bắt nguồn từ việc ông lão không muốn nhận cô bé làm học trò, vì vậy cô bé cố gắng lấy hết can đảm, bước đến trước cửa hàng làm vàng mã, thò đầu vào trong để lén nhìn một cái.

Ông lão đã nặn xong đầu người, giờ đang dùng tre để đan một cái gì đó.

Đào Thi Nam vẫn cảm thấy sợ hãi, lại rụt đầu về.

Nhưng cô bé nghĩ rằng nhiệm vụ của chương trình yêu cầu cô bé phải hoàn thành nên dù trong lòng cảm thấy sợ, cô bé vẫn thò đầu vào trong để nhìn lần nữa.

Dù ông lão tuổi đã cao nhưng tay nghề của ông ấy vẫn rất nhanh nhẹn. Không lâu sau, những thanh tre đã được ông ấy đan thành hình đầu ngựa.

Đào Thi Nam nhìn chăm chú, nếu bỏ qua những hình nộm đáng sợ thì những thứ ông lão làm thực sự khá thú vị.