Bé Con Cá Mặn Trong Chương Trình Giải Trí

Chương 4.4

Đội tiếp theo là Tiết Triều Đống và Tiết Hoài Viễn. Tiết Hoài Viễn là bạn nhỏ lớn tuổi nhất cũng là người cao nhất.

Nhà bọn họ nhiều đời học võ, Tiết Hoài Viễn từ nhỏ cũng đã bắt đầu đặt nền móng, người chủ trì giới thiệu xong còn nói đùa hỏi cậu bé có thể biểu diễn cho mọi người một chút được không. Tiết Hoài Viễn trực tiếp nhào lộn và nhận được một tràng vỗ tay nhiệt tình.

Mục Mộc cũng vỗ tay theo, sau khi vỗ tay bằng bàn tay nhỏ bé của mình cậu mới phát hiện sức mặt của Hạ Tùng Khưu thật sự rất khó coi.

Cậu hỏi nhỏ: “Anh Tùng Khưu, anh sao vậy?”

Hạ Tùng Khưu lạnh giọng hỏi: “Em cảm thấy cậu ta rất lợi hại à?”

Mục Mộc không hiểu nên đã gật đầu, mới bảy tuổi đã nhào lộn được thì không phải rất lợi hại sao? Dù sao cậu cũng không làm được.

Không ngờ Hạ Tùng Khưu nghe xong câu trả lời của cậu, sắc mặt càng thêm khó coi.

Mục Mộc khẽ túm lấy ống tay áo của Hạ Tùng Khưu, cố tình trêu cậu ấy: “Anh Tùng Khưu, anh tức giận cái gì vậy?”

Hạ Tùng Khưu không trả lời, Mục Mộc lại hỏi: “Anh Tùng Khưu?”

Hạ Tùng Khưu bị gọi liên tục cuối cùng cũng không nhịn được, nghĩ thầm ít nhất thì bây giờ Mục Mộc cũng chỉ gọi mình cậu ấy là anh, dù Tiết Hoài Viễn có thể nhào lộn thì sao chứ!

Nhưng cậu ấy vẫn mạnh miệng nói: “Anh không tức giận.”

Mục Mộc không vạch trần cậu ấy, chỉ cảm thán trong lòng một câu tâm tư trẻ con cũng thật khó đoán.

Sau cha con Tiết Triều Đống chính là đôi mẹ con kế nhà hào môn Lưu Tâm My và Từ Tử Kỳ.

Mục Mộc nhìn Từ Tử Kỳ đứng cách xa Lưu Tâm My một mét, nghĩ thầm thế giới này cũng thật nhỏ bé.

Kiếp trước cậu với Từ Tử Kỳ là bạn học, cha cậu và cha Từ Tử Kỳ - Từ Thiêm cũng có quen biết, thường lui tới khi làm ăn, sinh nhật trong nhà hay gì đó đều mời nhau đến.

Tính thời gian thì mẹ ruột của Từ Tử Kỳ đã mất được một năm, nửa năm trước Từ Thiêm kết hôn với Lưu Tâm My. Vì thế mà Từ Tử Kỳ luôn có hiềm khích với người mẹ kế này, thậm chí còn không muốn gặp cha ruột của mình, từ nhỏ đã rất phản nghịch.

Kiếp trước Từ Tử Kỳ không để ý đến phản đối của gia đình, dám dấn thân vào giới giải trí. Mười lăm tuổi thành lập và ra mắt trong một nhóm nhạc nam, mười chín tuổi trở thành đỉnh lưu, rất khó để mua được vé khi vào khi concert diễn ra, thậm chí còn có không ít fan ở nước ngoài.

Nhưng sau này Từ gia phá sản, Từ Tử Kỳ bị người trong nhóm hãm hại tiêm ma tuý, có thể nói sau một đêm thân bại danh liệt. Sau này vì cai nghiện mà người gầy như khúc gỗ, Mục Mộc tới thăm còn không nhận ra.

Nhưng bây giờ Từ Tử Kỳ với cậu không quen biết, quan hệ giữa cha cậu với chú Từ cũng chưa tốt đến vậy.

Mục Mộc thu lại ánh mắt, rũ mắt xuống, không biết tổ chương trình này tìm người như nào, trừ Hạ Tùng Khưu và Tiết Hoài Viễn thì kiếp trước những người còn lại không mấy suôn sẻ.

Mẹ con Hạ Vân là đội được giới thiệu cuối cùng, tộ chương trình không lấy chỉ số thông minh của Hạ Tùng Khưu ra nói mà hỏi có phải Hạ Tùng Khưu đã đi tới nhiều quốc gia hay không.

Hạ Tùng Khưu lạnh lùng gật đầu, người chủ trì lại hỏi: “Khưu Khưu, nghe nói cháu biết nhiều loại ngôn ngữ, có thể chào mọi người bằng thứ tiếng khác được không?”

Hạ Tùng Khưu nhìn mẹ cậu ấy, Hạ Vân đứng trước ống kính có phần căng thẳng, nói chuyện có hơi lắp bắp: “Tiểu Khưu, con… con chào hỏi mọi người đi.”

Hạ Tùng Khưu không quá nhiệt tình thay đổi ngôn ngữ, dùng mấy tiếng khác nhau nói câu gì đó.

Khu bình luận lập tức vỡ trận.

[Đến rồi, đến rồi! Thiên tài nhỏ tuổi đến hơi trễ nhưng cũng đã đến rồi.]

[Tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Pháp, tiếng Nga, còn gì nữa không?]

[Thật hay giả vậy? Trừ tiếng Anh thì tôi không hiểu gì hết.]

[Còn có tiếng Phạn.]

[???]

[Bỏ qua mấy ngôn ngữ kia đi, sao cậu bé còn biết cả tiếng Phạn vậy?]

[Hay là tổ chương trình bắt đứa nhỏ học thuộc trước để dọa người nhỉ? Bây giờ đúng là vì lượt xem mà cái gì cũng dám làm.]

[Chắc không phải đâu, cậu bé phát âm rất chuẩn, bạn nói học cấp tốc mấy câu tiếng Nhật tôi sẽ tin nhưng mấy loại ngôn ngữ đó đều phải học phát âm rất lâu mới được.]

[Tôi vừa mới xem lại, tên chương trình đúng là Em bé thiên thần mà, tôi còn tưởng đang xem Em bé thiên tài cơ đấy.]

[Cuối cùng tôi đã hiểu vì sao Hạ Vân bình thường như thế mà tổ chương trình vẫn chọn mẹ con cô ấy rồi, bởi vì con trai cô ấy là thiên tài.]

[Aaaaa, cực cưng Khưu Khưu! Mẹ yêu con!]

Mục Mộc nhìn thấy Hạ Tùng Khưu năm tuổi có thể thuần thục nói mấy loại ngôn ngữ phức tạp này, nội tâm không gợi một chút cảm xúc nào. Thậm chí còn bày ra vẻ ngơ ngác, suy nghĩ sau này muốn đi du lịch nước ngoài không cần mang theo phiên dịch, kéo theo Hạ Tùng Khưu là đủ rồi.