Lĩnh Chủ Trầm Mê Làm Xây Dựng

Chương 21

Walker William không phát biểu ý kiến, nhìn biểu hiện cũng không phản cảm hay mâu thuẫn quá lớn, còn có hứng thú xem hết nội dung trên tấm da dê.

Shazoi: “Ta minh bạch điều đó, kỵ sĩ không phải người nào cũng có thể làm.”

“Muốn làm kỵ sĩ từ nhỏ đã phải học tập các lễ nghi của kỵ sĩ, trải qua các loại huấn luyện và học tập tinh thần kỵ sĩ, kỵ sĩ cần có tám loại mỹ đức, cần tuân thủ đạo nghĩa, phải qua nghi thức thân phong, trước mặt Sáng Thế Thần tiến hành tuyên ngôn……”

“Ta nói có đúng không?”

Walker William trong mắt hiện lên hứng thú: “Điều ngài nói phi thường chính xác, thưa bá tước đại nhân.”

Shazoi: “Tuy nhiên dù cho mọi người có chịu đựng qua được quá trình khắc nghiệt mới trở thành kỵ sĩ, nhưng các ngươi có thể bảo đảm bản thân đều luôn kiên định tuân thủ tinh thần kỵ sĩ, mỹ đức cùng đạo nghĩa không ?”

Vinh quang của kỵ sĩ thật ra cũng không nghiêm cẩn mấy.

Walker William gợi lên khóe miệng: “Đương nhiên không thể bảo đảm hoàn toàn, thưa đại nhân.”

Taylor không khỏi nhớ tới Chris William, hắn ta vậy mà không có một tí mỹ đức nào!

Barna Larry nói: “Bá tước đại nhân, ta cũng biết không phải mỗi người đều có thể trở thành một kỵ sĩ hoàn mỹ đủ tư cách, nhưng loại nô ɭệ đê tiện thì lại càng không thể, vinh quang của kỵ sĩ không chấp nhận bị vấy bẩn.”

Shazoi: “Cũng vì vậy mà điều kiện trưng binh có viết nếu nô ɭệ sau khi trải qua sàng lọc chỉ có thể trở thành binh lính dự bị, còn bình dân được trở thành binh lính bình thường, bọn họ đều không phải kỵ sĩ.”

Chế độ quân đội ở Tây Đại Lục vẫn chưa được hoàn thiện, cấp bậc binh lính không được xác minh rõ ràng, mỗi khi đánh giặc cơ bản chỉ dựa vào kỵ sĩ.

Tuy nhiên kỵ sĩ không làm việc gì nhiều, để bồi dưỡng ra một kỵ sĩ rất hao tốn tiền bạc.

Có thể nói, ngay cả Công tước Bass Chis cũng mới có hơn một trăm kỵ sĩ, hai tiểu đội kỵ binh mà thôi.

Đối lập cũng biết, kỵ sĩ ở thành Vias có bao nhiêu người.

Shazoi: “Trong quân đội chỉ nói chuyện bằng thực lực.”

“Nô ɭệ có thể thông qua tích góp công tích trở thành bình dân tự do, sau đó tiếp tục tích góp công tích để được tấn chức, bình dân cũng là như thế.”

“Kỵ sĩ có thể đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong quân đội, khảo sát với sàng lọc binh lính nào có thể làm kỵ sĩ.”

Cậu vẫn chưa ghi hết toàn bộ ý tưởng của mình lên tấm da dê.

Trên giấy chỉ viết chức vị tối cao là kỵ sĩ trưởng.

Ngày hôm qua cậu đã dùng giá trị danh vọng để đổi một quyển《Phân loại các cấp bậc danh hiệu trong quân đội》.

Vias cần chậm rãi phát triển, cậu cũng cần thời gian để trưởng thành, dã tâm tạm thời cứ bảo tồn trong bụng trước đã.

Barna Larry tựa hồ còn đang rối rắm việc “Nô ɭệ có thể trở thành kỵ sĩ”.

Shazoi nói: “Lãnh địa này ta làm chủ, ngươi chỉ cần phục tùng, nghe lệnh hành sự.”

Barna Larry nghe vậy hậm hực ngậm miệng.

Walker William: “Bá tước đại nhân, ngài xác định muốn làm như vậy à?”

“Sau khi nội dung trên tấm da dê này được truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng cực lớn, rốt cuộc theo tôi được biết, trong Vương quốc Gadayat xưa nay chưa từng có……”

Phỏng chừng ở toàn bộ Tây Đại Lục này cũng là lần đầu tiên.

Shazoi: “Đương nhiên, ta xác định.”

“Tốt, xin nghe theo ngài phân phó.” Walker William cười nói: “Ngài muốn chúng ta làm như thế nào?”

Shazoi: “Ta muốn các ngươi tìm người dựa theo nội dung trên tấm da dê sao chép ra nhiều bản, sau đó đến thành Comoy, dán trưng binh điều kiện và quy định về thuế má của Vias hết mọi chỗ có thể nhìn thấy trong thành, hơn nữa các ngươi đều sẽ tiến hành tuyên truyền giảng giải.”

“Vô luận dùng biện pháp gì, cần phải thông tri cho mỗi một người ở thành Comoy đều biết.”

“Nhớ kỹ, là mỗi một người.”

Tươi cười trên mặt Walker William không khỏi tăng lớn.

Mười một vị kỵ sĩ còn lại không hiểu lí do, hai mặt nhìn nhau.

Đi qua núi Pal, đứng trước con đường vào thành Comoy.

Barna nhịn không được hỏi: “William đại nhân, ngài nói bá tước đại nhân vì sao lại phân phó chúng ta đến dán mấy cái điều kiện trưng binh với quy định về thuế má làm gì…… Nếu dán thôi không nói, sao lại còn bắt chúng ta giảng giải?!”

Hắn cứ tưởng chỉ tiến hành trong nội thành Vias.

Walker: “Bá tước đại nhân tự nhiên có dụng ý của ngài ấy, chúng ta chỉ cần làm theo là được.”

Barna buồn bực đầy mặt.

Chẳng lẽ hắn thật sự phải đối mặt với từng bình dân và nô lê để giảng giải nội dung trên tấm da dê? Cũng không biết lúc đó có mở miệng nói chuyện được không nữa.

Taylor Kennedy giục ngựa đi tới bên người Walker William: “Đại nhân, ngài cảm thấy Desinia bá tước đại nhân như thế nào?”

“Rất có ý tứ.”

Walker William tựa hồ nghĩ tới cái gì, bên miệng ý cười lại lần nữa gia tăng: “Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy tiểu bá tước đại nhân phi thường đáng yêu sao?”

Trắng trẻo mềm mại lại còn bụ bẫm nữa chứ.

Taylor Kennedy trầm mặc.

Bởi vì hắn không thể phản bác điều đó.

Hắn nói: “Tiểu bá tước đại nhân tựa hồ cùng lĩnh chủ thành Comoy có chút hiềm khích……”

Thu người còn thu đến địa bàn của đối phương

“Đại khái đi, ai biết được.” Walker không để tâm đáp.

Taylor nhịn không được nói: “Nhưng bá tước đại nhân lệnh ngài cùng chúng ta đi tới thành Comoy…… Khụ, sự tình đi thu nạp người đáng hận như vậy, ngài ấy nhất định biết rõ chỉ cần lấy thân phận của ngài ra, Beavis Eliot bá tước sẽ không quá mức khó xử cùng ngăn cản.”

Nếu đổi thành kỵ sĩ ở Viass, kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ bị đuổi ra khỏi thành Comoy ngay lập tức.

Walker nhướng mày: “Bởi vậy, vị Bá tước Desinia đại nhân không phải rất thông minh à?”

“…… Ngài nói đúng.”