Cầm Tay Nhau Đi Qua Tận Thế

Chương 21: Bắt đầu (1)

Ngày 20 tháng 12 năm 2012, theo dòng thời gian đưa đẩy, cảm giác bất an trong lòng Trần Hi càng lúc càng mãnh liệt. Nhà họ Trần đã chuẩn bị gần xong công việc, hôm nay Dương Vũ Phong và Trần Hi lại lên đường vào tỉnh thành.

Dương Vũ Phong đặt vé máy bay khứ hồi, chuẩn bị về quê đón cả nhà dì cả lên chỗ anh. Gia đình dì cả rất đơn giản, tất cả những người lớn tuổi trong gia đình dì cả đều mất cả rồi, những người thân khác chê nhà bọn họ nghèo lại có đứa con trai ngốc nghếch nên đã cắt đứt liên lạc với họ. Anh họ của Dương Vũ Phong tên là Lý Quân, đầu óc không được thông minh cho lắm nên vẫn chưa lấy được vợ.

Sau khi Dương Vũ Phong đổi công việc đã đưa số tiền bán nhà cho dì cả, dì cả thương anh là một đứa trẻ số khổ, sống một mình không dễ dàng gì nên sống chết không chịu nhận, Dương Vũ Phong chỉ đành quan tâm dì nhiều hơn một chút.

Trần Hi cũng đi đón em họ Trần Nhuế đang là sinh viên năm nhất của đại học y trong tỉnh, Trần Nhuế là con trai duy nhất của chú Trần Dũng của Trần Hi. Chú Trần nhỏ hơn ba Trần tám tuổi, kết hôn cũng hơi trễ nên Trần Nhuế nhỏ hơn Trần Hi mười hai tuổi. Từ nhỏ Trần Nhuế đã đi theo sau đuôi Trần Hi nên nghe lời Trần Hi nhất nhà. Tuy Trần Nhuế là em trai Trần Hi nhưng trông cậu ta còn giống con trai của cậu hơn.

Khi sắp vào tỉnh thành, Dương Vũ Phong lái xe đến chỗ không người trên đường mòn vắng vẻ để Trần Hi lấy xe của cậu từ trong không gian ra. Sau khi đến tỉnh thành, Dương Vũ Phong lái xe thẳng đến sân bay, còn Trần Hi thì đến trường học của Trần Nhuế. Cậu viện cớ nói với bên trường học rằng trong nhà có việc gấp nên đến đón Trần Nhuế về.

Trong lúc Trần Hi bận bịu ở tỉnh đến tối, Dương Vũ Phong cũng đã có mặt ở nhà của dì cả dưới quê, anh nói với bà ấy bây giờ anh đang an cư ở thành phố nên muốn đón họ lên ở mấy ngày để làm quen nhà cửa. Người trong nhà dì cả sợ sẽ gây phiền phức cho Dương Vũ Phong nên không muốn đi cho lắm. Dương Vũ Phong còn nói, anh đã hẹn trước với Trần Hi rồi, ba mẹ của Trần Hi cũng đã đồng ý. Bọn họ không thể tổ chức tiệc mừng công khai nhưng vẫn hy vọng người lớn hai nhà có thể chứng kiến. Dì cả vì đứa trẻ mà bản thân nhìn từ nhỏ đến lớn nên cuối cùng bà ấy và hai người thân trong nhà cũng đồng ý đi theo Dương Vũ Phong.

Lúc Trần Hi về tới nhà, ba mẹ Trần lấy cớ như đã bàn bạc trước đó, gọi điện cho người thân và bạn bè để kể rằng Dương Vũ Phong từng làm ở bộ phận đặc biệt, gần đây anh nhận được tin tức sẽ có thảm họa xảy ra nên nhờ ba mẹ Trần thông báo cho mỗi gia đình tiết kiệm lương thực một chút.

Trần Hi cũng dùng lý do đó để gọi điện thoại thông báo trong vòng bạn bè. Về phần công việc kinh doanh của cậu đã được Tiểu Vương kết thúc giúp vào buổi sáng mười ngày trước, sau đó cậu ta nhận một trăm ngàn rồi rời đi.

Bởi vì về muộn nên Trần Nhuế chỉ đành ở lại nhà họ Trần. Khi cậu ta nhìn thấy nhà Trần Hi xây tường cao ngất thì vừa cười đùa vừa hỏi Trần Hi có phải Resident Evil* sắp xảy ra không, bị Trần Hi dùng ánh mắt hung dữ trừng cho một cái.

(*)Resident Evil: là một series trò chơi điện tử kinh dị sinh tồn của Nhật Bản

Ngày 21 tháng 12 năm 2012, thành phố bùng phát dịch cảm cúm, càng ngày càng có nhiều người bị lây nhiễm, bọn họ đều có triệu chứng sốt cao và ho. Mọi người đều nghĩ đây chỉ là bệnh cúm thông thường nên không quan tâm nhiều, chỉ cần uống chút thuốc là được, nếu nặng quá thì đến bệnh viện để tiêm thuốc. Trong lúc đó, nhà họ Trần bắt đầu đóng kín cửa không ra đường, cũng thông báo cho những người thân khác cố gắng ít đi ra ngoài nhất có thể.

Việc Trần Nhuế bất ngờ được gửi về nhà khiến ba mẹ của cậu ta vô cùng kinh ngạc. Thế nhưng, bọn họ cũng không trách Trần Hi, bây giờ mỗi nhà đều chỉ có một đứa con duy nhất, đề phòng trước khi có gì đó xảy ra vẫn tốt hơn.

Hôm đó Dương Vũ Phong vẫn chưa trở về, Trần Hi lo lắng chờ đợi.

Ngày 22 tháng 12 năm 2012, các bệnh viện lớn ở thành phố đông nghịt người, ngay cả những phòng khám nhỏ cũng chật cứng. Bệnh nhân lên cơn sốt và ho vào ngày 21 bắt đầu chuyển từ sốt nhẹ thành sốt cao, mê mang bất tỉnh.

Lúc này mọi người mới nhận ra điều bất thường, ai ai cũng tự hỏi liệu có phải bọn họ sắp đối mặt với loại vi-rút còn mạnh hơn SARS* không. Sau khi nhận thức được vấn đề, mọi người bắt đầu ra ngoài giành mua lương thực và thuốc men, thậm chí có một số kẻ vô gia cư còn thừa cơ hội ra tay cướp bóc tiệm vàng.

Vào buổi chiều, nhân viên đội đặc cảnh, cảnh sát giao thông và tất cả các thành viên khác thuộc hệ thống an ninh đều được huy động, có thể nói khắp nơi trên đường phố xuất hiện rất nhiều người mặc đồng phục mang vũ trang toàn thân đang đi tuần tra.

*SARS: viết tắt của từ Severe acute respiratory syndrome – Hội chứng suy hô hấp cấp tính nghiêm trọng là một dạng viêm phổi nặng. Bệnh xuất hiện lần đầu ở Trung Quốc vào tháng 11/2002 và nhanh chóng lan rộng ra 29 quốc gia trên toàn thế giới chỉ trong vòng vài tháng.

Trần Hi biết đã sắp đến lúc rồi, cậu không yên lòng chờ đợi cả một ngày, cuối cùng đến chiều tối Dương Vũ Phong mới dẫn gia đình nhà dì cả về đến nơi.

Trần Hi sắp xếp cho vợ chồng dì cả trong phòng ngủ chính, còn Lý Quân thì ở phòng dành cho khách, cả hai căn phòng đều nằm ở tầng một.

“Dì ơi, mọi người cứ yên tâm ở đây đi. Bây giờ, bên ngoài toàn là người bị lây nhiễm vi-rút dịch cúm, trước tiên mọi người đừng đi ra ngoài, chờ mấy ngày nữa giảm bớt rồi con và Vũ Phong sẽ dẫn mọi người đi dạo.” Trần Hi nói xin lỗi với cả nhà dì cả rồi vừa an ủi vừa khuyên họ ở lại.

Ba mẹ Trần có ấn tượng không tệ với gia đình này, mặc dù con trai của dì cả phản ứng chậm chạp ngốc nghếch nhưng lại vô cùng lễ phép, điều này chứng tỏ Lý Quân đã được ba mẹ dạy dỗ rất tốt.

Ngày 23 tháng 12 năm 2012, bởi vì có quá nhiều người bị lây nhiễm nên bệnh viện không tiếp nhận bệnh nhân nữa. Một số người bị lây nhiễm chỉ có thể được người thân chăm sóc tại nhà. Những người tuần tra trên đường phố không chỉ có thành viên trong hệ thống cảnh sát an ninh nữa, mà ngay cả quân đội cũng cử nhân viên đến hỗ trợ bảo vệ an ninh trật tự xã hội trong thành phố.

Nhà họ Trần dùng chiêu bài đón tiếp gia đình dì cả để mời một vài họ hàng cùng đến nhà tụ họp ăn một bữa cơm.

Những người tới gồm có gia đình Trần Nhuế và gia đình em gái ruột duy nhất của mẹ Trần. Ba Trần còn có một người chị và một cô em gái nữa nhưng họ lại không đến.