Cầm Tay Nhau Đi Qua Tận Thế

Chương 7: Gặp lại nhau (1)

Thời gian như nước chảy, chẳng mấy chốc đã là tháng 5 năm 2012. Cũng nửa năm kể từ khi Trần Hi có được không gian. Trong nửa năm này xảy ra rất nhiều chuyện, Trần Hi dần hấp thụ hiệu lực của nhân sâm em bé, đột phá trúc cơ, bắt đầu tiến vào giai đoạn linh hư. Nhưng bởi vì không có công cụ và nguyên liệu nên không thể luyện chế ra được viên đan dược nào. Thay vào đó cậu học thuật ngũ hành đơn giản và chế tạo một ít pháp khí nhỏ. Sau khi Trần Hi học cách luyện chế pháp khí xong, vẫn còn dạt dào hứng thú rèn thêm một thanh kiếm phù hợp với bản thân.

Trần Hi dùng ngọc ánh trăng trong không gian để luyện Ngọc Đồng Giản, ghi lại hai bộ công pháp phù hợp để ba mẹ Trần tập luyện, chỉ cần chờ cơ thể ba mẹ hoàn toàn khỏe mạnh là có thể tẩy tủy trúc cơ cho họ. Theo như tiến độ hiện giờ thì có lẽ mất khoảng ba tháng nữa.

Khoảng thời gian này, Dương Vũ Phong cũng đã tập luyện bí tịch võ công đến tầng thứ năm, theo ký ức mà Thanh để lại, có thể được xem anh là một thiên tài võ thuật.

Trong nửa năm qua, Trần Hi còn đi đến biên giới, nơi đó là thiên đường của bọn buôn lậu động vật. Cậu mua khá nhiều động vật, tính nhẩm lại từ lần đầu tiên bán vật phẩm trong không gian kiếm được hai mươi mốt triệu sáu trăm nghìn, sau đó trồng linh tinh ít dược liệu, chọn mấy loại không tốt bán đi cũng kiếm được năm trăm nghìn. Trừ việc mua biệt thự và chi tiền xây dựng không gian ra thì trong tài khoản Trần Hi còn khoảng mười triệu. Trần Hi cũng nghe nói, ngọc bội trường thọ mà cậu bán đi đã được một tên doanh nhân giàu có mua với giá năm mươi triệu.

Tháng 6 năm 2012, Trần Hi xem được một tin tức trên mạng, ở nước ngoài có một người đàn ông ăn thịt một cụ già. Sau khi cảnh sát biết tin đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường cố gắng ngăn người đàn ông đó lại. Người đàn ông gầm thét với cảnh sát, không nghe theo mệnh lệnh. Cảnh sát bắn một phát súng nhưng không có hiệu quả, sau đó lại nổ súng lần nữa, bắn chết kẻ tấn công. Hiện trường được chụp lại đẫm máu khủng khϊếp, cụ già được đưa đi cấp cứu ở bệnh viện, gương mặt của ông cụ nát bấy đến không thể nhận dạng được nữa, chỉ còn lại một mảng máu thịt đỏ tươi đập vào mắt người xem. Trên mạng trở nên náo nhiệt hẳn lên, cụm từ “ngày tận thế” bỗng chốc biến thành đề tài bàn tán của cư dân mạng. Trần Hi nhìn những bức ảnh trên mạng đó mà cảm thấy bất an dữ dội.

Kể từ hôm ấy, tối nào Trần Hi cũng nằm mơ. Lúc đầu, Trần Hi mơ thấy những phòng thí nghiệm khác nhau nhưng cảnh tượng lại giống nhau, một đám người mặc áo blouse trắng chiết ra một ít vật chất từ thiên thạch. Bọn họ sử dụng nó chế thành chất lỏng cho chuột bạch uống. Một tháng sau, chuột bạch lớn bằng kích thước của một con mèo nhỏ nhưng đôi mắt đỏ ngầu và cáu kỉnh một cách bất thường. Sau đó, những người mặc áo blouse trắng tiếp tục cải thiện chất lỏng, chuột bạch uống chất lỏng nhưng cơ thể đã qua cải tiến của nó không thể lớn lên nữa, sự cáu kỉnh và khát máu biến mất, thay vào đó là nó có vẻ trở nên thông minh hơn, hàm răng cũng ngày càng sắc nhọn.

Trong giấc mơ, Trần Hi không biết tại sao bản thân cảm nhận được chất lỏng này là một loại vi-rút. Lúc mới bắt đầu, vi-rút này được tinh chế từ thiên thạch, có thể bị tiêu diệt bằng thuốc sát trùng thông thường. Nhưng bọn chúng lại có khả năng thích nghi rất mạnh, chúng không ngừng biến dị, hòa nhập với thế giới này. Thí nghiệm của những người mặc áo blouse trắng đã khiến vi-rút sinh ra biến dị.