Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Vai Ác

Chương 8

Hai người họ cứ thế, một người dựa vào đầu giường, một người dựa vào ngực, đoàn kết hữu ái và hoạt bát nghiêm túc ngủ một giấc trưa.

Bùi Tiện giãy giụa trong giấc mơ, lúc thì quay về quá khứ như một cái máy không biết ngày đêm tăng ca làm việc, lúc thì quay về bệnh viện chịu đựng sự điều trị đau đớn, từng đêm mở mắt đến sáng.

Cậu quá mệt mỏi rồi, hai mươi tám năm trừ đi thời thơ ấu ngắn ngủi, không lúc nào cậu không cố gắng tiến về phía trước, không được phép lơ là chút nào, nghỉ ngơi đối với cậu mà nói mới thực sự là thứ xa xỉ.

Đột nhiên có một luồng sáng bay vào, một giọng nói kiêu ngạo và bá đạo nói với cậu: "Tôi nuôi cậu!"

Bùi Tiện cười cong cả eo không thể tin nổi, nhưng rõ ràng cậu nghe thấy mình nói: "Được!"

Chưa từng được quan tâm, chưa từng được che chở, dù thân đồng da sắt, đao thương bất nhập cũng khao khát có một chỗ dựa nhỏ bé...

"Cậu tỉnh rồi à?" Giọng nói kiêu ngạo và bá đạo trong mơ sao lại xuất hiện rồi? Bùi Tiện có chút phân biệt không rõ giấc mơ và hiện thực.

"Ngực anh ngon không?" Giọng nói hay nhưng nội dung có hơi tục? Bùi Tiện đưa tay xoa xoa, khóe miệng dường như có nước miếng.

Khoan đã... Bức tường thịt ấm áp này là gì? Bùi Tiện ngái ngủ dang rộng năm ngón tay bóp bóp rồi chìm vào suy tư... Sau đó cơ thể đột nhiên lắc lư, cậu đang mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình cổ áo mở rộng, cứ thế bị bế ngồi dậy.

Khuôn mặt đẹp trai nhưng ẩn chứa vẻ tà ác của người đàn ông phóng to trước mắt!

Bùi Tiện mặt không biểu cảm lùi ra xa một chút, rất lễ phép mở miệng: "Xin lỗi..."

Lời còn chưa dứt, một cú móc trái đập vào hốc mắt Cốc Hàm, kiếp trước Bùi Tiện sống một mình, bên cạnh ngay cả một con bọ chét đực cũng không có, bây giờ dựa vào nhau không đứng đắn như vậy, bản năng khi mơ màng chính là động thủ.

"Ối..." Cốc Hàm ôm đầu lăn sang một bên.

"Hệ thống quan tâm đến chỉ số thông minh của nhân vật phản diện." phát ra lời nhắc nhở:

[Ma sát vật lý với pin tạo ra năng lượng cực lớn!]

Thanh năng lượng vốn chỉ có một vạch mỏng chưa đến mười phần trăm, "vù" một cái đột nhiên tăng vọt lên năm mươi tám phần trăm!

Cốc Hàm không kịp xoa bóp hốc mắt đang nhức mỏi, hắn ngây người bên giường, mẹ kiếp! Hệ thống biếи ŧɦái gọi là sạc điện là để cho Bùi Tiện làm bao cát à? Ai thiết kế vậy? Sao lại thiếu đức thế này?!

Bùi Tiện bị hất sang một bên cũng lảo đảo bò dậy, cơ thể này đúng là gà mờ, bị đấm một phát mà tên lưu manh vẫn đứng được, còn tay cậu thì đau muốn gãy.

Bùi Tiện nghiêm túc nhìn cổ tay gầy gò của mình, cậu ngẩng đầu mặt không cảm xúc nói nhỏ: "Đau quá."

Người bị đánh còn chưa kêu thì người đánh đã kêu đau trước? Còn có vương pháp không vậy?!

Cốc Hàm tức điên lên, quyết định hoặc là không làm, đã làm là phải làm đến cùng, cứ sạc đầy điện rồi từ từ dùng, gần đây hắn không muốn nhìn thấy con gà rừng bạo lực họ Bùi này nữa!!