Thế là hắn dũng cảm vươn cái eo già nua của mình túm lấy con gà rừng, sau đó bày ra vẻ mặt côn đồ đáng bị đấm, chuẩn bị đón nhận một đợt ma sát vật lý mới.
Thật đáng thương, đẹp trai như vậy mà lại ngốc. Bùi Tiện đã hoàn toàn tỉnh táo, rất bình tĩnh, cậu dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn, căn bản không có ý định động thủ nữa.
Đột nhiên cửa phòng ngủ bị đẩy ra, nghe thấy động tĩnh nên lão quản gia luôn lo lắng ở bên ngoài xông vào, đúng lúc đυ.ng phải cảnh Cốc Hàm bắt nạt Bùi Tiện!
"Thiếu gia ơi!" Lão quản gia vẫn còn khỏe mạnh, ông gần như bay thấp lao tới, ôm lấy eo Cốc Hàm kéo dậy: "Đừng kích động!"
Cốc Hàm nổi gân xanh: "Quản gia! Chú đừng nghĩ bậy!"
"Thiếu gia, cậu đã ăn chay hơn ba mươi năm rồi, không thiếu miếng mồi ngon này đâu!"
"Hơn nữa, sức khỏe của cậu Bùi không tốt, lúc nào cũng có thể ngủ say đi, không hợp với khẩu vị kén chọn của cậu!"
"Lùi một vạn bước, thiếu gia, cậu nghĩ đến cậu Tiêu xem, cậu trong sạch như vậy chỉ có thể liếʍ màn hình để thỏa mãn du͙© vọиɠ của mình, nếu cậu mà phá giới, cậu chắc chắn không còn tư cách liếʍ vỏ điện thoại nữa đâu!!"
Cốc Hàm vịn góc bàn từ từ trượt xuống thảm, chắp tay: "Quản gia, ông là chú ruột của tôi, tôi xin ông đừng nói nữa, tha cho tôi đi!!"
Bùi Tiện chậm rãi bò dậy, chống cằm ngồi xổm bên giường, tuy ngoài mặt tỏ vẻ không liên quan đến mình nhưng trong lòng lại có một chút ghen tị đáng ghét đang nảy mầm.
Lão quản gia vẫn đang lải nhải như tụng kinh, Cốc Hàm cào thảm đau đớn, trên thế giới này có những người không cùng huyết thống nhưng lại như người nhà, có những người cùng huyết thống nhưng lại là kẻ thù không đội trời chung.
"Hệ thống quan tâm đến chỉ số thông minh của nhân vật phản diện." phát ra lời nhắc nhở:
[Pin đã đạt đến giá trị tới hạn, kích hoạt thành công hệ thống chính thức hoạt động, xin ký chủ trong vòng hai mươi bốn giờ đạt được thỏa thuận quan hệ hợp lý lâu dài với pin!]
Cuối cùng là Bùi Tiện thề thốt trước đèn rằng cậu tự nguyện chứ không phải bị tên côn đồ Cốc bắt về, lúc này lão quản gia mới từ bỏ ý định dùng nước bọt phun chết Cốc Hàm để trừ hại cho dân, một màn kịch cuối cùng cũng hạ màn.
Đến giờ ăn tối, Cốc Hàm mất mặt, lão quản gia xấu hổ, còn Bùi Tiện không hiểu ra sao, ba người tạm thời không ai muốn gặp ai. Vì vậy, người giúp việc đành chia bữa tối thành ba phần, mang đến từng phòng.
Bùi Tiện buồn ngủ, đầu tóc mềm mại bù xù co ro trên ghế sofa, đối mặt với bàn ăn thịnh soạn, cậu vừa gật gù vừa suy nghĩ cảnh giới cao siêu.
Sau khi xuyên không, cậu thấy tình hình rất không ổn, ngay tại chỗ đã cắm sừng Chu Khải, nam chính tương lai sẽ hắc hóa thành chó điên này chắc chắn sẽ không tha cho cậu.
Còn boss phản diện Cốc Hàm, nhìn bằng mắt thường cũng thấy sau này sẽ ngày càng ngốc nghếch, đi theo hắn sớm muộn cũng bị Chu Khải cùng nhau chọc tiết nấu thành canh rùa.