Trường Sinh Trong Cuốn Tiểu Thuyết Võng Du

Chương 29: Chu Hạ Hạ Online

Anh ta đọc đến đoạn Hứa Linh Âm hỏi Hứa Thất An là con trai và con gái khác nhau ở điểm nào.

Hứa Thất An giải thích rằng: “Nói một cách đơn giản thì là, ừm... Con trai trưởng thành thì sẽ hay trêu chọc, con gái trưởng thành thì hay gây sự.”

Hứa Linh Âm giống như bừng tỉnh đại ngộ, vui vẻ nói: “Chẳng trách mẹ luôn nói muội là con quỷ gây sự.”

Cô bé chạy khắp phòng, vui vẻ hò hét: “Ta là quỷ gây sự, ta là quỷ gây sự...”

Hứa Thất An im lặng đóng cửa lại, hôm nay hắn không định ăn sáng trong nhà.

...

Trương Hàng không biết mình đã cười bao nhiêu lần trong lúc đọc truyện, trong tiểu thuyết này có vô số những câu nói đùa, anh ta phải suy nghĩ thật kỹ mới hiểu được nó có ý gì.

Cứ như vậy, Trương Hàng không ngừng đọc, càng đọc càng mê muội.

Lúc này đã là 18 tháng 12, [Đại phụng đả canh nhân] bắt đầu đăng từ ngày 1 tháng 12.

Bởi vì có cơ sở là [Tôi thực sự không muốn trùng sinh], thế nên Tô Khải Hạo sang truyện mới càng kiếm được tiền nhanh hơn, tích lũy được thêm càng nhiều giá trị danh vọng. Tô Khải Hạo đăng 30.000 chữ miễn phí, cập nhật trong một tuần.

Mặc dù thời gian đăng truyện của hắn còn chưa tới hai mươi ngày, thế nhưng lúc này [Đại phụng đả canh nhân] đã đăng được 800.000 chữ, có nhiều nội dung như thế để đọc, Trương Hàng có thể nói là đọc no cả mắt!

Trên thực tế, có rất nhiều người giống như Trương Hàng, đó là chỉ đọc mỗi truyện thể loại đô thị mà thôi. Thế nhưng, khi [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] hoàn thì bọn họ không còn truyện gì để đọc nữa, chỉ có thể xem thử quyển thứ hai của tác giả này. Xem qua xem lại, hầu hết mọi người đều bị hấp dẫn.

“Ha ha, quyển sách này hay quá.”

“Lúc trước tôi không định ấn vào đọc đâu, không ngờ ấn vào mới biết truyện thú vị như vậy.”

“Hứa Linh Âm đáng yêu quá.”

Rất nhiều người bình luận.

Lúc này, số lượng người đặt mua [Đại phụng đả canh nhân] đã lên tới 40.000 lượt. Một ngày sau khi [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] kết thúc, số lượng đặt mua tăng lên chóng mặt, con số bây giờ đã là 43.000!

Cùng với nó, Giá trị danh vọng của Tô Khải Hạo cũng tăng nhanh.

“Ký chủ: Tô Khải Hạo”

“Giá trị danh vọng: 6.019.101”

“Ô biểu tượng đã mở: Trang web tiếng Trung Qidian.”

Lúc này, Giá trị danh vọng của hắn đã đạt tới hơn sáu triệu!

Từ khi hệ thống mở ra đến nay, hắn đã đăng truyện liên tục trong hai tháng, gõ chữ từ sáng sớm đến tối khuya, thế nên mới có thể tích lũy được nhiều Giá trị danh vọng đến thế!

Bây giờ mặc dù Tô Khải Hạo vẫn còn bị hệ thống áp chế một chút, nhưng ảnh hưởng đã không nhiều như lúc trước nữa rồi.

Hắn hoàn toàn có thể giống như người bình thường ra ngoài đi dạo, thậm chí là chạy bộ cũng không vấn đề gì. Đương nhiên, hắn chạy chưa được mấy trăm mét đã bắt đầu thở hồng hộc rồi, giống như một người bình thường có thể chất yếu ớt.

...

Tô Khải Hạo đi ra ngoài, chuẩn bị đến trường dạy lái xe.

Hắn đã học xong phần lý thuyết rồi, bây giờ tiếp tục đến phần thực hành. Dựa vào tố chất thân thể hiện tại của Tô Khải Hạo thì học hành một chút cũng không có vấn đề gì.

Thế nên hắn thường dành thời gian buổi trưa để đi học.

Những người đi học lái xe hầu hết đều học vào buổi sáng, buổi trưa cũng có người học, nhưng mà không nhiều.

Tô Khải Hạo đã hẹn với huấn luyện viên của mình, hẹn rõ thời gian mình đến, thế nên bây giờ cứ trực tiếp đi vào trong thôi.

Sau khi tới sân trường, Tô Khải Hạo gọi điện thoại cho huấn luyện viên, sau đó tới chỗ huấn luyện viên.

Có một người phụ nữ tầm bốn mươi tuổi đang đứng chờ sẵn, đây chính là huấn luyện viên của Tô Khải Hạo- Thẩm Phương.

Nữ huấn luyện viên rất ít, nhưng không phải không có.

Trước mặt người phụ nữ, một chiếc ô tô đang chạy chậm và lùi vào gara.

Hình như bây giờ có một người khác đang tập lái xe.

"Tô Khải Hạo." Nhìn thấy Tô Khải Hạo đến, huấn luyện viên Thẩm Phương lập tức vẫy tay với hắn.

Sau khi chiếc xe kia đỗ vào vị trí thì dừng lại, cửa xe mở ra, một cô gái bước ra ngoài.

“Ơ?”

Nhìn thấy cô gái này, ánh mắt Tô Khải Hạo lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn biết cô gái này.

Lúc trước ở trong tiểu khu hắn đã nhìn thấy cô gái này đi cùng với Lý Dao, chắc là bạn học đại học của Lý Dao.

“Ơ? Là anh à?”

Lúc này Chu Hạ Hạ cũng nhìn thấy Tô Khải Hạo, cô lập tức ngẩn người.

Lần đầu tiên nhìn thấy Tô Khải Hạo, cô đã cảm thấy Tô Khải Hạo rất giống với hình tượng nam chính trong tiểu thuyết mà mình viết, thế nên có ấn tượng vô cùng sâu sắc với hắn.

Về sau, thỉnh thoảng cô cũng tới tiểu khu nhà Lý Dao chơi, nhưng không gặp lại Tô Khải Hạo nữa.

Không ngờ bây giờ lại gặp được hắn ở trường dạy lái xe này.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Chu Hạ Hạ vậy mà lại cảm thấy hơi hưng phấn.

“Chu Hạ Hạ, cô chờ tôi một chút, tôi dạy Tô Khải Hạo lùi xe.” Huấn luyện viên Thẩm Phương nói.

“Vâng, huấn luyện viên.” Chu Hạ Hạ nghe xong thì gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.

Đầu tiên huấn luyện viên Thẩm Phương để Tô Khải Hạo quen với xe đã. Hắn mới chỉ học xong lý thuyết, hôm nay là lần đầu tiên học thực hành, thế nên phải cẩn thận.

“Huấn luyện viên, năm ngày sau tôi định thi thực hành luôn...” Tô Khải Hạo nói thẳng.

Hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào chuyện này.

Huấn luyện viên Thẩm Phương nhìn Tô Khải Hạo một cái, cũng không nói thêm gì, dẫn Tô Khải Hạo luyện một vòng sân bãi.

Có năm bài thi: lùi vào gara, rẽ góc phải, leo điểm cố định, đỗ xe bên hông và quay đầu chữ S. Huấn luyện viên Thẩm Phương vừa lái vừa hướng dẫn Tô Khải Hạo phải chú ý những chỗ nào.

Sau khi hoàn thành một vòng, bà ta lại dẫn Tô Khải Hạo đi về phía sân huấn luyện.