Trường Sinh Trong Cuốn Tiểu Thuyết Võng Du

Chương 30: Cô Gái Này Thật Thú Vị 1

Hai người mở cửa xuống xe, Thẩm Phương nói: “Tô Khải Hạo, cậu luyện lùi xe trước đi. Chu Hạ Hạ, cô chỉ dẫn cho cậu ta một chút, lát nữa tôi sẽ quay lại.”

Chu Hạ Hạ đã học ở đây hơn một tháng rồi, kỹ thuật cũng gọi là ổn định, chỉ là tâm lý không vững lắm. Lúc bình thường cô luyện tập đều thực hiện rất tốt, nhưng lúc kiểm tra thì lại mắc hết lỗi nọ đến lỗi kia, bây giờ hướng dẫn Tô Khải Hạo một chút hoàn toàn không thành vấn đề.

“Vâng, huấn luyện viên!” Chu Hạ Hạ nghe Thẩm Phương nói vậy thì gật đầu mỉm cười.

Hướng dẫn Tô Khải Hạo... Hướng dẫn nam chính trong tiểu thuyết của mình. Không biết tại sao Chu Hạ Hạ lại cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Mặc dù kỹ thuật của cô chỉ bình thường thôi, nhưng tốt xấu gì cũng đã học hơn một tháng rồi, bảo cô hướng dẫn Tô Khải Hạo vừa mới tập lái ngày đầu tiên, đây chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao?

Trong lòng Chu Hạ Hạ cảm thấy hơi hưng phấn.

Trên thực tế, Chu Hạ Hạ cảm thấy khá tò tò về Tô Khải Hạo.

Trước tiên là vì hình thượng của Tô Khải Hạo giống với hình tượng nam chính trong tiểu thuyết mà cô viết, thế nên tất nhiên cô sẽ cảm thấy có hứng thú với hắn.

Mặt khác, cô cũng từ Lý Dao mà biết được đại khái những chuyện đã xảy ra với Tô Khải Hạo, trong lòng vô thức nảy sinh một tia đồng cảm với hắn.

Nếu như không vì căn bệnh kia thì bây giờ Tô Khải Hạo chắc chắn cũng đang học đại học rồi.

Hắn có thành tích tốt như vậy, thế mà cuối cùng lại không thể tham gia thi đại học. Dưới cái nhìn của cô, Tô Khải Hạo chắc chắn là rất khó chịu.

Huấn luyện viên Thẩm Phương đã rời đi, Chu Hạ Hạ đi tới trước mặt Tô Khải Hạo, mỉm cười nói: “Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi, anh còn nhớ tôi không? Tôi là bạn đại học của Lý Dao, tên là Chu Hạ Hạ.”

“Nhớ.” Tô Khải Hạo nhẹ gật đầu, cười nói: “Tôi là Tô Khải Hạo.”

Sau khi làm quen xong, Chu Hạ Hạ bắt đầu dạy Tô Khải Hạo tập lái xe.

“Lúc mới đầu thì anh nên khống chế tốc độ xe, làm khoảng mười lần.”

Tô Khải Hạo gật đầu, khống chế tốc độ xe có nghĩa là lái lên lái xuống, cứ như vậy mấy lần, Tô Khải Hạo đã có thể dễ dàng khống chế nó rồi.

Sau khi xuống xe, hắn nói thẳng: “Có thể học tiếp lùi xe vào gara không?”

Trên thực tế, đây là lần đầu tiên Tô Khải Hạo chân chính sờ vào xe.

“A, được chứ.”

Chu Hạ Hạ nhẹ nhàng gật đầu, thầm nghĩ Tô Khải Hạo học vội vàng thật.

Nhưng cô vẫn nghiêm túc dạy hắn: “Muốn lùi xe đúng vị trí, tôi mách anh một mẹo. Chỗ này có một dấu ký hiệu nhỏ đúng không? Khi anh lái xe, anh thấy người mình và ký hiệu này cùng nằm trên một đường thẳng thì đánh tay lái sang trái...”

Chu Hạ Hạ chia sẻ kinh nghiệm mà mình đúc kết ra được, nói: “Để tôi làm mẫu cho anh một lần.”

Sau đó, cô lái xe đi lên, canh đúng thân người thẳng ký hiệu, đánh tay lái, kết quả... Đè vạch.

Lúc mở cửa xe đi ra ngoài, hai má Chu Hạ Hạ đỏ bừng.

Vừa rồi còn tỏ vẻ giáo viên dày dặn kinh nghiệm chỉ dẫn Tô Khải Hạo, thế nhưng khi mình tự làm thì lại đè vạch rồi.

“Khụ... Vừa rồi căn chỉnh chưa chuẩn, thế nên mới đè vạch.”

Chu Hạ Hạ ho một cái lấy lại tinh thần, nói tiếp: “Tôi làm mẫu cho anh thêm một lần, lần này nhất định chính xác.”

Sau đó. . . Không có sau đó, lần thứ hai lại tiếp tục đè vạch.

Sau khi xuống xe, Chu Hạ Hạ cảm thấy mặt mình nóng bừng lên rồi.

Lúc cô tự luyện rõ ràng bách phát bách trúng, sao lúc làm mẫu cho Tô Khải Hạo lại liên tục đè vạch thế này.

“Thấy chưa, nếu như đánh tay lái trễ là sẽ đè vạch như thế đấy.”

Chu Hạ Hạ vẫn cố làm ra vẻ trấn định nói, giống như là mình cố tình làm mẫu trường hợp sai vậy.

Nghe thấy cô nói như vậy, trong lòng Tô Khải Hạo cảm thấy hơi buồn cười, cô gái này khá thú vị.

Nhưng hắn cũng không vạch trần Chu Hạ Hạ, chỉ nhẹ gật đầu, biểu thị đồng ý với lời nói của cô.

Lúc này Chu Hạ Hạ đang thắt bím tóc, mặc áo thun xanh, quần jean xanh, đi một đôi giày trắng, khuôn mặt hồng hồng pha chút đỏ, nhìn rất đáng yêu.

Đối với những cô gái xinh đẹp thì cho dù ở đâu cũng khiến khung cảnh trở nên vui tươi.

“Không thì để tôi thử một chút nhé?” Tô Khải Hạo đề nghị.

Sau đó, hắn ngồi vào ghế lái, Chu Hạ Hạ ngồi ghế phụ.

Tô Khải Hạo không chút hoang mang, nhanh chóng căn chỉnh góc độ, sau đó đến đúng vị trí kia thì đánh tay lái, lái xe vào gara, lần này không hề đè vạch.

Xe lại chạy ra ngoài, từ một phía khác lái vào, vẫn không đè vạch.

Chu Hạ Hạ ngồi trong xe, nhìn mà ngẩn cả người. Lúc trước cô mới luyện lùi xe vào ga ra đã không biết thất bại bao nhiêu lần, thế mà Tô Khải Hạo chỉ một lần đã thành công.

Sau hai lần lái thử, Tô Khải Hạo cảm giác mình nắm giữ không sai biệt lắm rồi.

Sau đó, hắn tiếp tục hỏi Chu Hạ Hạ những hạng mục khác.

“Tô Khải Hạo, tôi nói cho anh biết, lúc anh dừng xe sẽ nhìn thấy hai cái biển báo này...” Chu Hạ Hạ nghiêm túc dạy bảo, sau đó, lúc làm mẫu lại... đè vạch.

Nhìn thấy hai má cô đỏ bừng lên, Tô Khải Hạo không nhịn được mỉm cười, cảm thấy cô gái này da mặt mỏng thật.

Sau đó, hắn lại thử một chút.

Hoàn mỹ dừng lại, không hề đè vạch!

“Tô Khải Hạo, trước kia anh từng tập lái xe rồi đúng không?” Chu Hạ Hạ nhìn thấy cảnh này thì không nhịn được nói.

Một tân thủ hôm nay mới chính thức chạm vào tay lái, làm sao có thể một lần thành công như Tô Khải Hạo cơ chứ?

Tô Khải Hạo mỉm cười: “Ừm, trước kia tôi từng luyện một chút rồi.”