Cực Phẩm Nữ Thượng Thần

Chương 56

“Xin lỗi, Thiên Nguyệt, gây phiền phức cho ngươi rồi!” Đan Thần do dự chốc lát, cuối cùng vẫn tạm thời đổi Thủy tiểu thư đã đến bên miệng thành Thiên Nguyệt.

Thủy Nhiễm Trần nhếch miệng cười một cái, sau đó cổ quái nhìn sắc mặt Thủy Thiên Nguyệt.

Chỉ là khiến Thủy Nhiễm Trần thất vọng rồi, khuôn mặt Thủy Thiên Nguyệt hoàn toàn không có bất kỳ thay đổi nào.

“Rầm”! Cửa tĩnh thất bị người đẩy ra từ bên ngoài, một bóng người màu đỏ như lửa xông vào đầu tiên, dưới chân còn không đợi đứng vững, người thiếu nữ tên Linh Lung kia đã hùng hổ mở miệng: “Thủy Thiên Nguyệt, tên phế vật nhà ngươi, thế mà lại dám bắt cóc Đan Thần, ngươi thật sự không muốn sống rồi. Ngươi tưởng rằng dựa vào cha ngươi là tể tướng là ngươi có thể miễn khỏi trách phạt sao? Ta nói cho ngươi biết, ngươi vẫn chưa biết đúng không, Đan Thần chính là cháu cố của Đan Thái Thượng Trưởng Lão của tổng hội liên minh Đan Sư Đông Thắng Thần Châu, hừ hừ, hừ, hừ!”

Giọng nói kiêu ngạo của thiếu nữ khiến Đan Thần khó chịu nhíu mày, mà từ trong lời nói của thiếu nữ, Đan Thần cũng làm rõ được thân phận của Thủy Thiên Nguyệt. Hóa ra, nàng chính là đại tiểu thư ăn hại của phủ tể tướng nức tiếng gần xa ở Cổ Nhạc quốc kia, Thủy Thiên Nguyệt. Nhưng mà, một người có thể giải trừ triệt để nan đề về thể chất cho mình lại là phế vật sao? Hoặc là nói, người của Cổ Nhạc quốc này, mắt của mỗi người đều bị chột hết rồi.

Thế nhưng Linh Lung lúc này vừa nhìn thấy Đan Thần đang đứng bên cạnh Thủy Thiên Nguyệt, cơn ghen tức trong lòng liền mạnh mẽ dâng lên, càng thêm nói không lựa lời, giơ tay chỉ vào mũi Thủy Thiên Nguyệt: “Thủy Thiên Nguyệt, ngươi cũng không lấy gương soi kĩ chính mình xem, ngươi là dạng người gì, hừ, ngươi tưởng rằng, ngươi xứng với Đan Thần sao? Ngươi không quá mấy ngày nữa là phải gả cho tên thái giám kia rồi, thái giám, ngươi có biết không? Bây giờ ngươi lại còn mặt dày quyến rũ Đan Thần!”

“Bốp!” Không cần Thủy Thiên Nguyệt ra tay, Thủy Nhiễm Trần đã nhịn không nổi nữa, xông qua, vừa nâng tay liền hung hãn tát cho nàng gái áo đỏ Linh Lung một cái thật mạnh.

“Thủy Nhiễm Trần, ngươi dám đánh ta, ngươi biết ta là ai không?” Đôi mắt thiếu nữ đỏ lên nhìn chằm chằm Thủy Nhiễm Trần.

“Tiểu gia ta quan tâm ngươi là ai chứ, nhưng ngươi ức hϊếp tỷ tỷ ta thì không được!” Thủy Nhiễm Trần không chút nhượng bộ nói.

“Hừ, Thủy Nhiễm Trần, Thủy Thiên Nguyệt, hai người các ngươi được, được, được, được lắm. Ta nói cho ngươi biết, ta là công chúa Linh Lung của Cổ Nhạc quốc, hừ, cha ngươi Thủy Toàn chẳng qua chỉ là nô tài của phụ hoàng ta thôi, các ngươi vậy mà dám đánh ta. Hơn nữa ta còn là đồ đệ của hội trưởng liên minh Đan Sư Ngô Ngữ! Thủy Nhiễm Trần nếu như bây giờ ngươi quỳ xuống, dập đầu nhận sai, vậy thì bổn công chúa vẫn có thể suy nghĩ, suy nghĩ bỏ qua cho ngươi!” Linh Lung nói ra thân phận của mình, cho dù là công chúa Hoàng Gia hay là đồ đệ Ngô Ngữ, hai thân phận này, cái này càng cao quý hơn cái kia. Vì vậy, nàng ta rất ung dung, hai người Thủy Nhiễm Trần và Thủy Thiên Nguyệt nhất định sẽ khuất phục mình.

Đan Thần nghe được lời của công chúa Linh Lung, hai mắt chớp chớp: “Làm sao ta lại không biết hội trưởng Ngô Ngữ có một đồ đệ tên Linh Lung nhỉ?”

“Ưʍ...” Công chúa Linh Lung bỗng nghẹn lời, dù thế nào nàng ta cũng không nghĩ tới rằng người phá đám nàng ta lại là Đan Thần.

Thủy Nhiễm Trần cười hả hê: “Ha ha, công chúa điện hạ à, không ngờ là người cũng biết dùng mấy chiêu lừa bịp đấy!”

Linh Lung định nói thêm nhưng bỗng có tiếng bước chân dồn dập truyền tới, sau đó có vài bóng người xuất hiện ở cửa. Một ông già tóc trắng bạc phơ nhìn thấy Đan Thần bình yên vô sự mới thở phào nhẹ nhõm: “Thần Nhi, con không sao thì tốt rồi. Ta nghe Linh Lung nói con nôn ra máu, con vẫn ổn chứ?”

Vừa nói, ông lão vừa kéo Đan Thần sang một bên, hai ngón tay đặt lên mạch của Đan Thần. Ngay sau đó, sắc mặt của ông lão đột nhiên thay đổi: “Thần Nhi, con, con...”

“Thái gia gia, Thần Nhi hiện giờ rất khỏe!” Đan Thần chậm rãi rút cổ tay của bản thân về, nhướng mày cười nói với ông lão: “May mắn có Thiên Nguyệt và Nhiễm Trần. Nếu không, chỉ sợ Thần Nhi không được gặp thái gia gia nữa rồi!”

“A!” Nhìn thấy huyền tôn của mình đổi đề tài, trong lòng Đan thái trưởng lão lập tức hiểu rõ. Chắc rằng Đan Thần không muốn để lộ chuyện thay đổi thể chất của mình với mọi người, đặc biệt bây giờ còn có Linh Lung ở đây. Đan thái trưởng lão chắp tay về phía Thủy Thiên Nguyệt nói: “Đa tạ Thiên Nguyệt, Nhiễm Trần!”

“Đan thái trưởng lão, không cần khách sáo. Ta, đệ đệ và Đan Thần mới gặp đã quen. Chúng ta là đều bằng hữu cả mà!” Thủy Thiên Nguyệt mỉm cười.

“À, đúng rồi. Đây là chút tâm ý nhỏ của ta, mong Thiên Nguyệt nhận lấy!” Đan thái trưởng lão vừa lật tay, một chiếc hộp nhỏ tinh xảo xuất hiện trên bàn tay ông.