Trên quảng trường thành phó Cơ Thạch, dân chúng tụ tập rất đông.
Nơi này được Tề Chu thiết lập điểm tọa độ, khi mở ra dị năng, những thứ cậu nghe được, thấy được đều sẽ truyền đến đây.
Những phương tiện giải trí ở mạt thế vô cùng ít ỏi, xem thành phố Eden tìm kiếm làng nhân ngư vốn là hoạt động không tồi, có rất nhiều người xem, mãi đến khi hai người cá lai mất tích, ngày càng có nhiều người theo dõi hơn, lúc này hoạt động giải trí cũng đã biến chất.
Tô Bạch Thanh và Niên Tịch Triết đều thuộc về thành phố Cơ Thạch, không khí nơi này căng thẳng nhất, ngay khi biết được hai người mất tích, sự nóng nảy và sợ hãi lan dần trong đám đông, có người còn cố tình thêm dầu vào lửa, may mà quân đội được huấn luyện bài bản, kịp thời ngăn chặn vụ bạo lực đẫm máu xảy ra trên diện rộng.
Những ngày này, người dân thành Cơ Thạch đều không quan tâm đến chuyện của mình, hễ rảnh là lại đến đây theo dõi tiến độ tìm kiếm.
May mắn đã tìm thấy Niên Tịch Triết.
Còn thiếu Tô Bạch Thanh.
Tất cả mọi người đều biết Tô Bạch Thanh bị thương chí mạng, khả năng cao đã tử vong nên chỉ đợi Niên Tịch Triết tỉnh lại nói họ nghe đáp án.
Có những người không hề để tâm đến Tô Bạch Thanh, chỉ cần Niên Tịch Triết không sao là tốt rồi.
Bác sĩ Niên tốt như vậy xứng đáng nhận được trái ngọt, còn Tô Bạch Thanh, nếu không có cậu thì thành phố Eden sẽ đưa đến một người cá lai khác.
Trên thực tế, khi Tô Bạch Thanh và Niên Tịch Triết ở ngoài, người dân thành phố Cơ Thạch đều dựa vào bác sĩ Lâm đến từ Eden để xoa dịu.
Vốn dĩ bác sĩ Lâm mới là người cá lai đi theo đội ngũ, không cần Tô Bạch Thanh và Niên Tịch Triết, nhưng đội ngũ của họ gặp chuyện ngoài ý muốn, bác sĩ Lâm bị thương không thể hành động, đi ngang qua thành phố Cơ Thạch do Phồn Thịnh Cảnh thành lập, họ đã bố trí bác sĩ Lâm ở lại đây, điều động Tô Bạch Thanh và Niên Hy Triết thay thế, còn cử thêm một số người tiến hóa bổ sung nhân lực cho đội ngũ.
Một số người tiến hóa của thành phố Cơ Thạch cảm thấy bác sĩ Lâm tốt hơn nhiều so với Tô Bạch Thanh.
Từng có người để được Tô Bạch Thanh xoa dịu, đã từng phải quỳ xuống liếʍ giày cho cậu còn không được tiết lộ chuyện này ra ngoài, duy trì hình tượng tốt đẹp của Tô Bạch Thanh.
Trước đây kẻ theo dõi cuồng nhiệt đã công bố đoạn ghi âm lén Tô Bạch Thanh, người dân thành phố nghe nội dung bên trong, cũng không thấy lạ gì.
Đến nỗi việc Tô Bạch Thanh xảy ra chuyện vì bảo vệ người tiến hóa, họ cũng không tin.
Nếu Tô Bạch Thanh không thể trở về, bác sĩ Lâm có khả năng sẽ ở lại để bù vào chỗ trống.
Ngay cả khi thành phố Cơ Thạch không giữ nổi một người cá lai lợi hại như bác sĩ Lâm thì ít nhất bác sĩ Lâm cũng phải ở lại một thời gian, trước khi hoàn thành việc thay thế nhân sự.
Còn nhiều người không hiểu rõ Tô Bạch Thanh hơn, thì có suy nghĩ ngược lại.
Cần phải bảo vệ người cá lai, là nhận thức chung của tất cả mọi người.
Khi biết được Tô Bạch Thanh đã bảo vệ người tiến hóa, sự chấn động trong lòng họ không thể diễn tả thành lời, muốn đưa Tô Bạch Thanh lên tận trời, chỉ cần chưa tận mắt nhìn thấy xác Tô Bạch Thanh, thì họ không muốn tin rằng Tô Bạch Thanh đã chết.
"Người tiến hoá kia sống được đến giờ đều nhờ bác sĩ Tô, cuối cùng còn không tìm được bác sĩ cậu ấy, nếu tôi là hắn thì đã nhục nhã đến chết."
"Cảm giác người Eden chính là như vậy đó, nếu bác sĩ Tô ở đây với chúng ta, chúng ta liều mạng cũng bảo vệ tốt cho cậu ấy."
"Mau đi tìm Tô Bạch Thanh!"
Tiếc là tiếng kêu của họ có lớn mấy cũng không truyền đến làng người cá được.
Trong căn nhà đá, hàng mi ướt đẫm của Niên Hy Triết run rẩy, mệt mỏi mở mắt.
Cơn sốt của hắn còn chưa hết hẳn..
Thấy Phồn Thịnh Cảnh đứng bên mép giường, Niên Tịch Triết nói trong nghẹn ngào, giọng khàn đặc không thành tiếng: "Thầy."
"Tỉnh rồi." Báo cáo kiểm tra sức khỏe của Niên Tịch Triết nằm trong tay Phồn Thịnh Cảnh, có thể thấy hắn không có vấn đề gì lớn, Phồn Thịnh Cảnh cũng không lãng phí thời gian hỏi han nữa, ở đây còn nhiều chuyện quan trọng khác: "Chúng ta đang ở làng người cá, cậu cố gắng nhớ xem, mình đã đến đây bằng cách nào, đã trải qua những gì, có gặp Tô Bạch Thanh không."
Nghe thấy ba chữ làng người cá này, Niên Tịch Triết kinh ngạc, lập tức bật dậy.
Lúc này hoàn hồn, thần trí trở về, Niên Tịch Triết mới nhận ra, mình thực sự đang ở trong nước.
"Còn chưa tìm được Tô Bạch Thanh sao?"
"Nói ra thì dài lắm." giọng của Phồn Thịnh Cảnh rất nghiêm trọng, kể lại ngắn gọn đầu đuôi sự việc cho hắn.
Thì ra Sâm Úc đã cứu bọn họ.
Hóa ra nhìn thấy Tô Bạch Thanh không phải hắn nằm mơ.
Niên Tịch Triết nhanh chóng nhìn xung quanh: "Mọi người ở đây không nhìn thấy Tô Bạch Thanh sao?"
"Chỉ thu về được máu của cậu ấy, đến một mảnh thi thể cũng không tìm thấy." Phồn Thịnh Cảnh cầm một cái túi nhỏ đựng vài viên thuốc hạ sốt chống viêm: "Bọn tôi còn phát hiện được số thuốc này, không biết người dị biến kia dùng cách nào mà lấy được cho cậu."