Sờ? Sờ gì cơ?
Giản Hi nâng mắt, mặt khó hiểu.
Giản Dịch Thâm cũng không giải thích với cô, bàn tay to ấm nóng sờ lên háng cô cách lớp quần ngủ. Giản Hi cũng không ngờ anh lại thẳng thừng như vậy, kinh ngạc thốt lên.
"A! Ba ơi..." Cô vô thức giữ chặt bàn tay kia, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt mang theo ý cười của Giản Dịch Thâm, cô không dùng sức nữa, chỉ yếu ớt giữ tay, cũng không biết là từ chối hay là mời gọi.
"Có muốn không?" Bên tai truyền đến giọng nói của "ác ma", Giản Hi cắn môi dưới, không trả lời, cô sợ cô mà hé miệng thì tiếng rêи ɾỉ sẽ không kiềm được mà phát ra.
Giản Dịch Thâm vốn không cần sự đồng ý của cô, anh cười đắc ý, tiếp tục động tác ở tay.
Tay anh khẽ ấn, cả cơ thể Giản Hi phút chốc mềm nhũn, cô run nhẹ gục trên đầu vai anh, mặc cho tay anh xoa nắn thân dưới cô.
"Ưʍ..." Tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào khiến Giản Dịch Thâm không nhịn nổi, ghé sát lại, ngậm lấy môi đỏ hé mở của Giản Hi liếʍ mυ'ŧ thật kỹ.
"Có thoải mái không?" Trong lúc hôn, Giản Dịch Thâm dán sát cánh môi cô hỏi.
Thế nhưng Giản Hi không còn sự xấu hổ như trước, cô dán sát l*иg ngực anh, đôi mắt long lanh ánh nước.
"Ba ơi, mạnh hơn nữa..."
Kiểu ve vãn ngứa ngáy này khiến Giản Hi khó chịu vô cùng, cô ngửa đầu để lộ vùng cổ trắng nõn, hai mắt nhìn trần nhà, chỉ cảm thấy ý thức như xa dần, mọi sự chú ý đều tập trung vào thân dưới.
Giản Dịch Thâm dứt khoát cởϊ qυầи ngủ của Giản Hi, sợ cô lạnh nên quấn thảm lên vùng eo cô, anh đứng dậy lấy một món đồ trong hộc tủ.
"Ba ơi?" Giản Hi bất mãn vì Giản Dịch Thâm dừng nửa chừng, cô nằm rạp trên sô pha, túm lấy gối ôm.
"Ba tìm một thứ có thể khiến con sung sướиɠ." Nói rồi Giản Dịch Thâm nhét gậy mát xa màu hồng vào phía dưới Giản Hi.
Cảm giác rung lắc mạnh mẽ bất ngờ khiến Giản Hi giật mình, cô giữ vai Giản Dịch Thâm, suýt nữa nhảy dựng lên.
"A!"
Giản Dịch Thâm ôm eo kéo người vào lòng mình, an ủi bên tai Giản Hi: "Đừng sợ, chỉ là món đồ chơi nhỏ, cho con thử chút."
Giản Hi chưa thử bao giờ, cảm thấy hơi sợ, không kiềm được ôm chặt ba. Một lát sau cô cảm thấy cả linh hồn mình như bay mất, tiếng rêи ɾỉ rời rạc lại phát ra từ miệng cô.
Đôi chân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô cũng bất giác dạng ra, một chân vắt trên đầu gối ba, chân còn lại dính sát lưng ghế, chiếc thảm quấn ở eo cũng bị sự cọ xát của cô mà lỏng lẻo trải ở thân dưới.
Vùиɠ ҡíи chưa từng được khám phá cũng hiện rõ trước mắt Giản Dịch Thâm, chiếc qυầи ɭóŧ màu rượu cũng ướt đẫm, dính sát lên da, làm rõ hình dáng l*и nhỏ của cô.
Thấy vậy, hơi thở của Giản Dịch Thâm cũng sâu hơn.
"Ba ơi, ba ơi, con sắp ra rồi..." Giản Hi chưa bao giờ cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ thế này, túm chặt vai Giản Dịch Thâm, vô thức rụt mông, nhưng anh không cho cô trốn, mà đẩy gậy mát xa lại gần hơn, khiến Giản Hi cau mày hét lớn.
"A, ra rồi, ra rồi!"
Một luồng điện len lỏi từ sóng lưng đi xuống, bụng dưới không kiềm chế nổi cơn co rút kịch liệt.
Giản Hi nằm trong lòng ba, đôi mắt đờ đẫn nhìn trần nhà...
"Sướиɠ rồi à?" Giản Dịch Thâm thu lại món đồ chơi, ghét sát bên tai Giản Hi khẽ cười. Cô vẫn còn chìm đắm trong dư vị cao trào, phản ứng rất chậm, mãi mấy giây sau mới nhìn anh.
"Con còn tưởng con sắp chết rồi..."
"Nói bậy." Giản Dịch Thâm khẽ chạm chóp mũi cô: "Trước đây cao trào cũng không sướиɠ như này nhỉ."
Giản Hi hé miệng, phát hiện mình không còn sức để nói chuyện. Dư vị của lần cao trào này quá dài, cô vùi đầu vào người ba, khép mắt nghỉ ngơi.
Đột nhiên Giản Hi ngộ ra, cô đúng là không biết gì về chuyện tìиɧ ɖu͙©.
Giản Dịch Thâm nghiêng người, ôm con gái vào lòng, hôn lên má cô, lau đi mồ hôi trên trán cô, ngậm tai cô khẽ dỗ dành.
"Bé cưng vẫn ổn chứ?"
"Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá ba ơi..."
Má Giản Hi phiếm hồng, ánh mắt né tránh, cảm thấy ngượng ngùng.
Nhưng Giản Dịch Thâm cũng không quan tâm, anh mò tay xuống thân dưới mình, vừa dịu dàng hôn môi Giản Hi vừa nói lời dâʍ ɖu͙©.
"Con sướиɠ xong rồi, giờ đến lượt ba."