Trên tivi vẫn đang chiếu tiểu phẩm hài, tiếng cười nói và vỗ tay không ngừng vang lên, ít nhiều ảnh hưởng bầu không khí. Nhưng lúc này Giản Dịch Thâm không hề để ý, anh chỉ nhìn thấy con gái đang vểnh mông trên lưng ghế sô pha, nghiêng đầu dùng đôi mắt hoa đào nhìn anh, ánh mắt tràn đầy sự quyến rũ mà cô không nhận ra, thân dưới đã bị nước da^ʍ thấm ướt, vải qυầи ɭóŧ bó sát l*и nhỏ cũng nhấp nhô theo từng cử động.
Từ đầu đến chân chỉ hiện rõ hai chữ, mời gọi.
Dư vị cao trào qua đi, Giản Hi thấy hơi lạnh bèn kéo tấm thảm dưới người khoác lên vai, nhưng không biết rằng dáng vẻ nửa kín nửa hở này khiến Giản Dịch Thâm càng thêm hưng phấn. Anh tiến gần, giơ tay nắm lấy bàn chân Giản Hi, dần dần sờ lên trên, làn da thiếu nữ vừa mềm vừa trắng, Giản Dịch Thâm không kiềm được vuốt ve đến tận vùng háng ướt nước của cô.
Bàn tay to của anh vừa đυ.ng vào mép qυầи ɭóŧ, Giản Hi đã sốt sắng nâng mông đón lấy, đẩy tay anh vào khe háng cọ xát, miệng còn rêи ɾỉ tựa như thèm khát khó nhịn.
"Bốp!" Giản Dịch Thâm giơ tay còn lại vỗ lên mông cô, dạo này được anh vỗ béo nên mông cô cũng có thịt hơn, đầy đặn hơn trước nhiều, cánh mông khẽ run, như quả đào mọng nước, hấp dẫn vô cùng.
Giản Hi tự dưng bị đánh một cái, quay đầu trừng mắt nhìn Giản Dịch Thâm, bĩu môi bất mãn.
"Ba đánh con làm gì chứ..."
Giản Dịch Thâm liếc mắt, cười phóng túng: "Vừa rồi còn chưa sướиɠ đủ à? Sao mà da^ʍ thế hả?"
Trong lòng Giản Hi khẽ run, đây là lần đầu cô nghe được từ ngữ thô tục thế này từ ba, còn là nói cô nữa, phút chốc cô đỏ mặt, vội quay đầu lại.
"Ba mới da^ʍ á..." Cô nhỏ giọng phản bác.
"Được, được, ba da^ʍ, ba quá da^ʍ, dạy hư Hi Hi của ba luôn rồi."
Giản Dịch Thâm ghé sát, hôn lên dái tai ửng đỏ của cô, khẽ dỗ dành.
"Vốn dĩ là thế mà!" Giản Hi nghiêng đầu liếc ba: "Ba nào con nấy." Tuy là nói vậy nhưng cô vẫn há miệng, thè lưỡi ra cho anh hôn, rất ngoan ngoãn.
Đối mặt với Giản Hi thế này, khả năng kiềm chế của Giản Dịch Thâm tụt dốc.
Giản Hi đổi tư thế, trượt khỏi lưng ghế, nằm sấp nghiêng người trên sô pha, hai chân kẹp chặt ©ôи ŧɧịt̠ ba, cơ thể cùng dao động lên xuống theo động tác của anh.
Thế nhưng hôm nay Giản Dịch Thâm làm quá lâu, có mấy lần Giản Hi mất tập trung quay đầu xem tivi, bị anh vươn tay bóρ ѵú mới hoàn hồn.
"Mệt rồi à?" Giản Dịch Thâm thè lưỡi liếʍ dái tai Giản Hi, ấn tay cô xuống háng mình, nắm lấy du͙© vọиɠ thô nóng.
Giản Hi bị thứ đó làm nóng cả tay, nhỏ giọng hừ hừ: "Hôm nay ba lâu quá... chân con tê hết rồi..." Nói rồi cong chân, mông di chuyển.
Tuy sô pha không nhỏ, nhưng nằm một lúc cả hai người thì vẫn hơi chật, Giản Dịch Thâm giữ eo Giản Hi để cô khỏi ngã, bản thân cũng giảm biên độ luật động.
Giản Hi không thoải mái cử động, không kiềm được thúc giục: "Ba nhanh lên đi mà..."
Giản Dịch Thâm cười: "Sao, chê ba lâu quá à?"
Tuy lời nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng Giản Dịch Thâm hiểu rõ, giờ anh giống như người đã uống thuốc một thời gian nên bị lờn thuốc, hiện tại cảm xúc của anh vẫn ổn, nhưng nếu cứ mãi không bắn ra được, nỗi lo và ham muốn không được thỏa mãn sẽ nhanh chóng phóng đại, như thế anh sẽ bước lên con đường tìm kiếm kɧoáı ©ảʍ không lối về, lâu dần du͙© vọиɠ của anh sẽ mất cân bằng, biến thành một kẻ bị du͙© vọиɠ chi phối, giống ba của anh...
Đây không phải chuyện tốt.
Giản Dịch Thâm vừa tiếp tục động tác ở thân dưới vừa suy nghĩ, mày cũng cau chặt lại.
Giản Hi không nhận ra vấn đề của ba, cô khẽ xoa qυყ đầυ ở dưới háng, chất dịch nhanh chóng thấm ướt lòng bàn tay cô, dính nhớp, nhưng cô lại rất thích cảm giác này, cô thích bị ba vấy bẩn.
Nhưng hôm nay quả thật đã làm quá lâu rồi, mà ba cũng không hề có cảm giác muốn bắn. Giản Hi mím môi suy nghĩ, vừa định nói gì đó thì nghe thấy Giản Dịch Thâm do dự lên tiếng.
"Bé cưng, cho ba nhìn con được không?"
Giản Hi khựng lại, nhất thời không hiểu lắm nên không trả lời.
Giản Dịch Thâm tưởng cô không đồng ý, bèn thấp giọng nói: "Ba không bắn được, bé cưng cho ba nhìn vυ' con được không?"
"Chỉ nhìn vυ' thôi sao?" Giản Hi vui vẻ, chân khẽ cọ chân ba: "Ba muốn bắn lên vυ' con ạ? Nhưng vυ' con vẫn còn nhỏ lắm, không kẹp được ©ôи ŧɧịt̠ bự của ba..."
Giản Dịch Thâm ngu người luôn, anh không ngờ con gái lại có phản ứng này, càng không ngờ lời này lại được thốt ra từ con gái ngoan của mình. Anh há miệng, trong đầu không kiềm được nghĩ đến cảnh tượng mà Giản Hi vừa nói.
Bầu vυ' tròn đầy kẹp lấy ©ôи ŧɧịt̠ anh...
Đột nhiên Giản Dịch Thâm mở to mắt, mấy tiếng rêи ɾỉ phát ra từ cổ họng anh, thân dưới như giật điện, kɧoáı ©ảʍ truyền đến, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ thế bắn vào tay Giản Hi.
Giản Dịch Thâm không màng mồ hôi trên mặt, cúi đầu tì lên vai Giản Hi.
Giản Hi giơ năm ngón tay ra, nhìn chất dịch nhớp nháp trong lòng bàn tay.
"Ba đúng là không chịu nổi dụ dỗ mà." Sau khi rút khăn giấy lau tay, cô cẩn thận xoay người, ôm chặt Giản Dịch Thâm: "Ba có muốn nhìn vυ' con nữa không? Chỉ nhìn vυ' thôi sao? Không muốn nhìn phía dưới ạ?"