Khát Khao Tình Yêu

Chương 47

Ngày 30 tết, Giản Dịch Thâm và Giản Hi thân mật trên giường hết cả nửa ngày, đến trưa mới dậy dùng bữa qua loa, sau đó chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho bữa cơm tất niên.

Chập tối, Giản Hi vừa tắt bếp, đang định bê món cá ra bàn ăn thì Giản Dịch Thâm đi đến.

"Ba đến đúng lúc lắm, mang ra ngoài đi."

Giản Dịch Thâm nhìn con cá to trên đĩa, lại nhớ đến hôm qua đi siêu thị, Giản Hi bị đuôi cá vẫy văng nước đầy mặt, không kiềm được chọc cô: "Mới đó đã trả thù rồi."

"Gì chứ..." Cô khẽ cười, cái tính trẻ con của ba cũng rất đáng yêu.

Đến 6 giờ, Giản Hi cuối cùng cũng nấu xong cơm tất niên với đầy đủ món ngon, không so được với nhà khác nhưng cũng rất thịnh soạn.

"Cũng được chứ ạ?" Giản Hi đưa ly cho Giản Dịch Thâm rồi tự rót cho mình nước ngọt.

"Hi Hi nấu mà, phải được chứ." Giản Dịch Thâm rót cho mình một ly rượu vang, vui vẻ cầm đũa chuẩn bị gắp thức ăn.

Hình như từ sau tiểu học, anh không được ăn bữa cơm tất niên nào vui vẻ thế này.

Giản Hi luôn nói ông trời cho cô cuộc đời mới và hy vọng mới, với Giản Dịch Thâm cũng có khác gì đâu.

Nghĩ đến đây, Giản Dịch Thâm nâng ly rượu hướng về phía Giản Hi.

"Năm mới vui vẻ, Hi Hi."

"Năm mới vui vẻ, ba ơi."

Sau bữa cơm tất niên, Giản Dịch Thâm chủ động dọn dẹp, cùng Giản Hi chơi hai ván game, đến 8 giờ, hai cha con ngồi trên sô pha xem chương trình xuân vãn.

Xem một hồi Giản Hi bắt đầu ngáp, tìm chỗ trong lòng ba, mí mắt đấu tranh.

"Buồn ngủ rồi sao? Vẫn chưa đến 12 giờ nữa."

Giản Hi lau nước mắt chảy ra vì ngáp, giơ tay mò lấy đồ ăn vặt trên bàn trà. Giản Dịch Thâm đi siêu thị mua về cho cô rất nhiều món lạ.

"Muốn ăn gì?" Sợ Giản Hi với không tới, Giản Dịch Thâm giúp cô lấy, đồ ăn vặt trên bàn gần như chất thành núi nhỏ.

"Con muốn cắn hạt dưa..."

Giản Hi ngẩng đầu, ánh mắt hai người chạm nhau, đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười. Mua cả đống đồ ăn vặt, không hề có món đồ rẻ tiền nhưng cần thiết như hạt dưa.

"Ăn thanh sô cô la đi." Nói rồi anh bóc sô cô la đưa cho Giản Hi.

Thật ra Giản Hi cũng không ham ăn vặt lắm, chỉ là ngứa miệng thôi. Nhưng nhìn thanh sô cô la dài, cô lại nảy ra ý định. Thế là cô bò dậy từ người Giản Dịch Thâm, miệng đỏ ngậm một đầu sô cô la, đẩy đẩy Giản Dịch Thâm.

Cô không nói chuyện, chỉ dùng răng ngậm thanh sô cô la lắc lư.

Giản Dịch Thâm hiểu ngay, ghé sát vào đầu còn lại của thanh sô cô la, hai người cắn mấy miếng liền không nhịn được hôn nhau.

Vị sô cô la đan xen trong miệng, Giản Hi nuốt lấy thanh sô cô la có dính nước miếng của ba, thè lưỡi ra cho anh hôn. Hôn mấy lượt, sô cô la trong miệng hai người đều được liếʍ sạch.

Họ đều thích hôn, mấy hôm nay cứ có thời gian là lại hôn nhau. Trong mắt Giản Hi, không có gì đã bằng cảm giác môi răng kề nhau, mà với Giản Dịch Thâm, cảm giác được hôn người trong tim mình không gì có thể sánh nổi.

Trên sô pha, hai cha con hôn nhau khó rời, một nụ hôn vừa kết thúc, tầm mắt giao nhau lại lập tức hôn tiếp. Áo ngủ của Giản Hi bị vén lên trên bụng, bụng dưới phập phồng, cô ôm cổ ba, xoạc chân ngồi trên đùi anh, eo vặn vẹo như yêu tinh nhỏ, l*и cũng cọ xát bộ phận đang dần cương lên của Giản Dịch Thâm.

Nhưng thế này vẫn chưa đủ, Giản Hi đưa tay mò xuống dưới, nhưng chưa sờ tới đã bị ba giữ chặt tay.

Cô nghe thấy ba nói: "Cũng cho ba sờ nhé?"