Khát Khao Tình Yêu

Chương 45

Khi vòng đu quay trở về điểm xuất phát, Giản Dịch Thâm buông Giản Hi ra, dùng ngón tay lau đi nước miếng dính khóe môi cô, giúp cô chỉnh lại quần áo, nắm tay cô bước xuống.

Sau đó cả hai đều không có tâm tư chơi nữa, tìm một chiếc ghé dài ngồi xuống, đợi bắn pháo hoa xong thì lái xe về nhà.

Ngày hôm sau, Giản Hi đi học buổi học thêm cuối cùng trước tết. Tan học, cô nhanh chóng nhét sách vở vào cặp chuẩn bị đi, vừa đứng dậy thì bị Từ Nhiễm kéo lại.

"Ôi, cậu đi nhanh thế làm gì? Đợi tớ với, tớ phải tới bệnh viện lấy thuốc cho mẹ, chúng ta cùng đường."

Giản Hi gật đầu, đứng bên cạnh bàn chờ Từ Nhiễm dọn đồ. Cô cũng không phải vội về nhà, chỉ là vừa rồi ba nhắn tin nói tối nay sẽ nấu bít tết và cá hồi cho cô, cô chỉ muốn về sớm gặp ba thôi.

Trời bên ngoài cửa số dần tối, Giản Dịch Thâm nhìn đồng hồ trên tường, sắp 5 giờ rồi. Công việc đã xong hết, hôm nay hiếm khi anh được rảnh rỗi cả ngày, dọn dẹp lại máy chơi game lâu rồi chưa đυ.ng tới, hôm nay cuối cùng cũng chơi được một lúc.

"Hướng 1 giờ có bắn tỉa, chắc chưa phát hiện chúng ta, lái xe vòng sau đi."

Trong mic truyền đến giọng Tôn Đường Minh, Giản Dịch Thâm thao tác nhân vật ảo chạy đi.

"Nay cậu không cần chơi với con gái à?" Tôn Đường Minh bắt đầu tán dóc.

"Hôm nay con bé học thêm."

"Thế nên hôm nay cậu là người cha già cô đơn, thật tội nghiệp."

"Bớt đi, chơi xong ván này tôi nghỉ."

"Sao tôi mới lên mà cậu đã nghỉ rồi, thêm ván nữa chứ."

"Hi Hi sắp về rồi, tôi đi nấu bít tết cho con bé."

Tôn Đường Minh cười: "Quả nhiên là tấm cha tốt..."

Giản Dịch Thâm không quan tâm sự chế giễu của Tôn Đường Minh, ngược lại thấy tự hào: "Cậu chưa từng làm cha, cậu không hiểu."

Khi Giản Hi về, nhìn thấy Giản Dịch Thâm đang chơi game ở một góc phòng khách. Cô gọi một tiếng, nhưng Giản Dịch Thâm đeo tai nghe không nghe thấy, thế là cô lặng lẽ đi đến bên cạnh anh, bất ngờ hôn lên má anh, tiếng hôn rất lớn, đến cả Tôn Đường Minh cũng nghe thấy.

"Ôi, đây là nụ hôn của con gái à?"

"Cậu biến đi." Giản Dịch Thâm thấp giọng mắng, nhấn tắt mic trong game, cho nhân vật ẩn nấp kỹ rồi quay đầu nhìn con gái: "Về rồi sao? Ba chơi xong ván này sẽ đi nấu bít tết cho con, trong tủ lạnh có bánh kem, con đói thì ăn trước đi."

"Con biết rồi, ba cứ chơi đi."

Giản Hi không quấy rầy Giản Dịch Thâm chơi game, cô biết dạo này anh bận rộn, cũng cần phải thư giãn. Thế là cô vừa ăn bánh kem vừa ở bên cạnh nhìn anh chơi game.

Sự quan tâm của con gái dường như tạo thêm áp lực và động lực cho Giản Dịch Thâm, nhân vật trong game xông ra vác súng bắn chết được mấy mạng người, chỉ có ba mạng nữa là được hạng 1.

"Ba lợi hại quá." Tuy Giản Hi chưa chơi bao giờ, nhưng nhìn thao tác của Giản Dịch Thâm là biết, đây là game bắn súng, ai bắn được nhiều mạng thì thắng.

"Đương nhiên, ba con dù gì cũng từng lọt top game." Giản Dịch Thâm đắc ý, quay đầu nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của Giản Hi.

Giản Hi múc một thìa bánh đưa đến bên miệng Giản Dịch Thâm, nhìn lưỡi anh cuốn bánh rồi nuốt xuống, không biết tại sao bụng dưới cô lại hơi nóng nóng.

"Vậy nếu ba thắng thì được thưởng gì ạ?"

Lời vừa nói ra, Giản Dịch Thâm như không cầm nổi máy game nữa, giờ anh chỉ muốn nhanh chóng kết thúc ván game này.

"Hi Hi chính là phần thưởng lớn nhất của ba."