Khát Khao Tình Yêu

Chương 36

Đêm nay nhiệt độ hạ thấp, bên ngoài gió lớn, bóng cây lắc lư.

Trong căn phòng ấm áp, bão táp mới vừa ngừng.

Giản Hi trần trụi gác hai chân nằm trên sô pha, mở mắt nhìn trần nhà, thở dốc từng hơi. Cô đã cao trào 3 lần rồi, nhưng người đàn ông trên người mình vẫn chưa bắn ra. Cô oán trách liếc nhìn anh, cắn một phát vào cổ anh như trút giận.

"Ba ơi, đã nửa tiếng rồi..." Cô đưa tay sờ vết răng trên cổ Giản Dịch Thâm, rất nông, một lát sẽ mờ đi.

"Vừa nãy con bảo ba rất nhanh mà."

"Không nhanh, không nhanh chút nào!" Giản Hi vội phất tay: "Kéo dài rất lâu! Vừa lâu vừa bền..."

"Là giỏi đυ.." Giản Dịch Thâm cười xấu xa "sửa lưng" cô, cuối cùng cũng tha cho núʍ ѵú của cô. Đây là lần đầu của Giản Hi , đúng là không thể chịu nổi, vì vậy anh rút người lại, vỗ mông cô: "Ngồi dậy, xoay lại."

"Làm gì chứ..." Giản Hi sau cao trào mệt đến mức không muốn cử động.

"Không ngồi dậy à?" Giản Dịch Thâm lại vỗ mông cô, tay sờ mó: "Nếu không dậy thì nâng chân lên, kẹp chặt."

Giản Hi không hiểu Giản Dịch Thâm định làm gì, cô khẽ nâng chân lên, gác trên đầu gối Giản Dịch Thâm, còn không sợ chết mà móc lấy mũi chân anh cọ xát.

"Bé nhát gan." Giản Dịch Thâm liếc Giản Hi một cái, túm lấy cái chân của cô nhấc lên, nhét ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình vào khe hở giữa chân cô: "Kẹp chặt." Nói rồi lại giơ tay xoa bóρ ѵú Giản Hi.

Lúc này Giản Hi không dám thở mạnh, cô cắn chặt môi kiềm lại tiếng rêи ɾỉ, cúi đầu nhìn ©ôи ŧɧịt̠ của ba đang ra vào giữa chân mình.

Độ nóng trong phòng càng lúc càng lên cao, khiến làn da lộ ra ngoài của cô hơi ửng đỏ. Cô chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng thở trầm thấp của ba, liếc nhìn thì thấy người đàn ông đúng lúc cũng đang cúi người nhìn cô, mồ hôi chảy ở trên mặt anh, rơi xuống ngực cô. Cô đưa tay về phía anh, mười ngón tay đan vào nhau.

Cũng không biết qua bao lâu, lâu đến mức Giản Hi cảm giác làn da ở đùi trong bị cọ cho nóng bừng, mới nghe thấy tiếng gầm nhẹ của người đàn ông, cơ thể anh chấn động, chất dịch đặc sệt màu trắng bắn lên bụng dưới cô. Giản Hi dạng chân, thở ra một hơi. Một lát sau ba đè người xuống hôn kín miệng cô.

Đây là một nụ hôn kéo dài tỉ mỉ, mang theo ý xoa dịu.

Kết thúc nụ hôn, ngón tay Giản Dịch Thâm xoa nhẹ lên môi Giản Hi. Sau một trận ân ái, cả hai đều lười biếng, không muốn nói chuyện, cứ thế ôm lấy nhau trên chiếc sô pha chật hẹp, chóp mũi chạm nhau, đến cả hơi thở cũng đan chặt với nhau.

Mệt mỏi sau ân ái.

Trong đầu Giản Hi đột nhiên hiện lên mấy chữ này, nhất thời không kiềm được bèn cười ra tiếng.

"Cười gì đó?" Giản Dịch Thâm hôn lên trán cô, hành vi thân mật này khiến cô rất thích.

"Không có gì ạ." Giản Hi mím môi: "Ba ơi, đùi con đau quá, có phải rách da rồi không?"

Giản Dịch Thâm nhìn kỹ một lượt, cánh đùi trắng nõn hơi phiếm hồng, giữa háng là qυầи ɭóŧ màu trắng đã nhăn nhúm không ra hình gì, cộng thêm biểu cảm đáng thương của Giản Hi, khiến anh lại muốn phạm tội nữa.

"Không rách, nhưng bị đỏ rồi." Nói rồi anh tách đùi Giản Hi ra, hôn lên trên, dùng đầu lưỡi xoa dịu làn da.

Giản Hi cúi đầu, chỉ thấy ba đang vùi đầu ở ngay háng, hôn đùi cô. Làn da trắng của cô và mái tóc đen của ba đan xen, đối lập quá lớn, chứ chưa nói tới hơi thở nóng rực của ba phả lên nơi riêng tư của cô.

Ba sẽ không làm thêm lần nữa chứ, cô tuyệt vọng suy nghĩ.

Nhưng may mà Giản Dịch Thâm chỉ liếʍ chỗ bị cọ đỏ ở đùi cô rồi thẳng người trở lại, mặc quần vào và nhặt lại tấm thảm bị anh ném xuống sàn.

"Đi tắm đi." Giọng anh bình thản như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Giản Hi liếc nhìn quần bò ném dưới sàn, lặng lẽ kéo tấm thảm che lên người.

"Dạ." Cô quấn lấy tấm thảm chậm rãi về phòng lấy quần áo, nhưng trong lòng đang mắng chửi ba rất nhiều lần.

Quả nhiên làm xong là trở mặt.