Khát Khao Tình Yêu

Chương 16

Cuối năm đến gần, công ty Giản Dịch Thâm lại bận rộn, ngày ngày tăng ca, thường xuyên thức nguyên đêm. Giản Hi cũng biết ba làm việc vất vả, những suy nghĩ nhỏ trong lòng cũng kìm nén lại, chỉ ngoan ngoãn đi học.

Hôm nay ba gửi tin nhắn nói tối nay sẽ về sớm, thế là cô vừa về nhà đã vùi đầu bài tập, làm xong thì ngồi trên sô pha chờ Giản Dịch Thâm về nhà.

Đợi đến lúc Giản Dịch Thâm về tới nhà, nhìn thấy dáng vẻ ngủ mơ màng trên sô pha của con gái siêu đáng yêu. Không dám làm ồn đến cô, Giản Dịch Thâm đặt một tay luồn qua cổ Giản Hi, một tay ôm chặt đầu gối cô, ôm ngang cả người lên, muốn bế cô về phòng ngủ. Nhưng không ngờ vừa lên được nửa cầu thang, Giản Hi đã tỉnh dậy.

Giữa mơ màng, cô còn tưởng mình nằm mơ, nhìn thấy khuôn mặt của anh bèn ôm chặt cổ anh không buông, trán dán sát dái tai anh, vô cùng thân mật.

"Yên nào, coi chừng ngã." Giản Dịch Thâm vỗ mông Giản Hi, xúc cảm mềm mại rất dễ dụ người ta tưởng tượng.

"Con không phải đang mơ sao..." Ánh mắt cô sáng rực, nhìn say đắm.

"Con ngủ đơ cả người rồi." Giản Dịch Thâm cười nhẹ, tiếp tục bế cô đi đến phòng: "Lần sau đừng đợi ba nữa, buồn ngủ thì về phòng ngủ." Nói rồi đặt cô lên giường.

Thế nhưng Giản Hi không muốn buông cánh tay đang ôm cổ anh. Giản Dịch Thâm chỉ đành thuận thế nằm xuống cùng cô. Trên chiếc giường nhỏ, hai cha con kề sát đầu, cơ thể dính chặt nhau, hơi thở quấn quanh. Vốn dĩ Giản Dịch Thâm chỉ cảm thấy con gái đáng yêu, cũng tận hưởng cảm giác quyến luyến của con gái, nhưng nằm lâu giữa sự yên ắng này, cứ cảm giác bầu không khí quá kiều diễm, mập mờ.

Có cha con nào nằm cùng nhau thế này không?

Hơn nữa Giản Hi còn chê chưa đủ sát, cứ dán vào trong lòng Giản Dịch Thâm, chân còn cọ tới cọ lui trên người anh. Giản Dịch Thâm vốn định ấn chặt Giản Hi, nhưng giây tiếp theo con gái như mèo con líu ríu bên tai anh, cánh môi mềm mại suýt nữa chạm vào khóe miệng anh.

"Ba ôm con thoải mái quá..."

Giản Dịch Thâm cảm giác được bộ ngực của con gái dán sát l*иg ngực anh, xúc cảm mềm mại. Anh bị ve vãn đến mức không kiềm chế được nữa, chỉ đành dỗ dành: "Ba còn chưa tắm, chưa thay đồ, tắm xong sẽ đến với Hi Hi." Nói rồi kéo cánh tay đang ôm lấy mình của con gái xuống.

"Không được!" Giản Hi chơi xấu: "Đã mấy ngày liền không được gặp ba, điều ước gom lại nhiều ngày rồi."

"Đợi ba tắm xong rồi ước được không nào?"

Giản Hi mím chặt môi, đầu mày nhíu lại, không cho cơ hội.

Giản Dịch Thâm bị ép đến mức cuống lên: "Ba còn chưa đi vệ sinh nữa!"

Quả nhiên, sắc mặt Giản Hi hơi buông lỏng, nhưng cô cũng rất khó thuyết phục, chỉ vào nhà vệ sinh ở phòng mình và nói: "Vậy ba tắm ở phòng con đi, lỡ đâu con lại không tìm thấy ba đâu."

Giản Dịch Thâm chỉ đành đồng ý, về phòng lấy quần áo rồi chui vào nhà vệ sinh của Giản Hi.

Phòng của Giản Hi vốn được sửa lại từ phòng chứa đồ, nhà vệ sinh cũng không lớn lắm, lúc này hơi nước trong đây vẫn chưa tan hết, xem ra lúc anh về, Giản Hi cũng chỉ vừa tắm xong chưa lâu.

Giản Dịch Thâm đặt đồ trên kệ rồi gấp gáp cởi thắt lưng, móc dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng phát đau ra, vừa định dùng tay tuốt thì cúi đầu nhìn thấy quần áo Giản Hi thay ra chưa kịp dẹp, trên cùng là áo ngực thiếu nữ màu trắng có ren, còn qυầи ɭóŧ màu hồng nhạt bị đè dưới áo ngực.

Giản Dịch Thâm sớm đã không kiềm nổi khát vọng trong lòng, có lẽ là hành động vừa rồi của con gái ở trên giường quá mập mờ đã tạo cái cớ cho anh, tóm lại anh cầm lấy qυầи ɭóŧ, đầu ngón tay miết lên đáy quần ẩm ướt dính nhớp, l*иg qυầи ɭóŧ lên dươиɠ ѵậŧ đã dựng đứng của mình.

Phần đầu dươиɠ ѵậŧ tiết ra dịch thể đan xen với chất dịch từ qυầи ɭóŧ thiếu nữ, lúc này đầu óc Giản Dịch Thâm trống rỗng, ngoại trừ hơi thở nặng nề và giọng nói con gái như vang vọng bên tai, anh chẳng nghe được tiếng gì nữa, thậm chí đến cả tiếng rêи ɾỉ của mình cũng không đè nén che giấu nữa.

Giản Dịch Thâm xong xuôi tất cả thì vô cùng sảng khoái, đẩy cửa nhà vệ sinh nhìn thấy Giản Hi đang ôm chân ngồi trên giường, ngoan ngoãn như chú thỏ con, thấy ba đi ra thì mắt sáng ngời.

"Ba ơi, con sấy tóc giúp ba." Giản Hi trở mình đi xuống giường, đẩy Giản Dịch Thâm về lại nhà vệ sinh.

"Ba tự sấy được rồi..."

"Không được, con sấy cho ba, sấy nhanh thì ba mới ngủ cùng con được."

Nói xong Giản Hi đậy nắp bồn cầu, ấn Giản Dịch Thâm ngồi trên đó.

Giản Dịch Thâm bất lực nói: "Ba đâu có chạy."

"Ba không chạy, mà chỉ biến mất."

Giản Hi bĩu môi, cúi người lấy máy sấy từ hộc tủ, vừa đứng thẳng người đã bị Giản Dịch Thâm ôm chặt lấy eo.

"Xin lỗi Hi Hi, thời gian này ba bận quá, không có thời gian bên con." Giản Dịch Thâm vòng tay quanh eo Giản Hi, kéo cô đứng giữa hai chân mình, người ngồi người đứng, đầu anh vừa đúng ngay ngực cô, tư thế vô cùng mờ ám.

"Con biết..." Giản Hi lẩm bẩm: "Con cũng không trách ba, nhưng thời gian tối nay của ba đều là của con."

Nói rồi không đợi Giản Dịch Thâm trả lời, cô đã mở máy sấy tóc.

Nhà vệ sinh chật hẹp chỉ còn tiếng máy sấy tóc.

Giản Hi giữ lấy tóc ba, đầu ngón tay xuyên qua. Cô thích cảm giác này, giống như cô đang ôm lấy ba, cô không kiềm được lại gần hơn nữa, mặc cho ngực cô đã dán sát mặt ba, thậm chí cô còn nghĩ nếu ba có thể há miệng ngậm vào thì tốt quá...