Khát Khao Tình Yêu

Chương 7

Trẻ con luôn thích xem ti vi, nhất là kiểu lớn lên ở trại trẻ mồ côi chưa từng trải đời như Giản Hi, thế giới đầy sắc màu trên ti vi luôn khiến cô háo hức. Nhưng lúc này cô chẳng chút hứng thú với nó, sự chú ý của cô luôn dồn lên tầng trên, bất kỳ động tĩnh nào ở phòng ba đều khiến cô quan tâm.

Không biết đã đổi hết bao nhiêu kênh, cuối cùng cũng đợi được ba xuống lầu, chỉ thấy ba mặc bộ đồ ngủ vải bông màu xanh dương đậm, kiểu đồ ngủ này cô cũng có, là ba mua cho cô sau khi đến nhà này.

Giản Dịch Thâm vừa cầm khăn lau tóc vừa đi xuống, có vẻ như mới tắm xong và thấy hơi nóng, cổ áo mở rộng, để lộ xương cổ và cơ ngực rắn chắc, làn da lúa mạch càng thêm phần hấp dẫn.

Phạm vi hoạt động của Giản Hi nhỏ, phái nam mà cô tiếp xúc cũng chỉ có bạn học nam còn chưa lớn ở trường và thầy giáo với bộ dạng lôi thôi, hoặc là ông cụ bảo vệ ở trại trẻ và đầu bếp ở nhà ăn, gần như cô chưa từng gặp người đàn ông trưởng thành nào có sức hút như ba mình. Nhất thời nhìn đến mức say mê, hóa ra những vai nam chính trông có vẻ khó tin trong phim thần tượng đều có thể tìm được hình mẫu ngoài đời.

"Hi Hi, còn thấy khó chịu nữa không?" Giản Dịch Thâm ngồi bên cạnh Giản Hi, anh không phát hiện ra sự thất thố của con gái, chỉ tưởng cô vẫn còn không khỏe, thế là giơ tay đè lên cổ cô: "Tim vẫn đập hơi nhanh."

"Không có đỡ nhanh vậy đâu ạ..." Giản Hi rất có kinh nghiệm, cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường: "Chắc là phải hơn 1 tiếng nữa."

Giản Dịch Thâm nhìn Giản Hi ốm yếu, cảm thấy thương vô cùng: "Người còn đau không? Có tự đi tắm được không?"

"Đau ạ, giống như bị kim đâm, nhưng mà không ảnh hưởng hành động, chỉ đau thôi, con đã quen rồi, con đi tắm đây ạ." Nói rồi cô gỡ tấm thảm trên người, rời khỏi sô pha, chuẩn bị lên nhà tắm ở phòng mình.

Thế nhưng Giản Hi càng thể hiện sự mạnh mẽ thì Giản Dịch Thâm càng cảm thấy áy náy và tự trách: "Tắm dưới lầu đi, ba ở bên ngoài, có gì thì gọi ba."

Giản Dịch Thâm nói vậy, Giản Hi không biết làm sao chỉ cảm thấy má mình hơi nóng. Cô gật đầu rồi lên lầu lấy quần áo, ma xui quỷ khiến cô lấy bộ đồ ngủ màu hồng cùng kiểu với ba, qυầи ɭóŧ trắng có ren, nghĩ ngợi rồi quyết định không lấy áo ngực.

Giản Dịch Thâm vốn là một người đàn ông độc thân, thế nên lúc xây nhà gần như không nghĩ đến tính riêng tư gì cả, nhà vệ sinh ở tầng 1 là kiểu cửa kính, lúc có người ở bên trong thì có thể nhìn thấy rõ bóng người. Giản Dịch Thâm không hề nghĩ đến điều này, dù gì trong nhà trừ anh ra cũng không còn ai khác, cũng không có người đến đây, cho đến khi Giản Hi bước nhà vệ sinh, anh lo lắng nên quay đầu nhìn thì thấy toàn bộ cảnh Giản Hi cởi đồ. Nhìn thấy cô nhấc tay cởϊ áσ, cúi người cởϊ qυầи lót, cả dáng vẻ đưa tay ra sau lưng cởϊ áσ ngực cũng nhìn thấy rõ ràng.

Cuối cùng, anh nhìn thấy Giản Hi đẩy cửa phòng tắm, tiếng nước chảy từ vòi sen vang lên...

Nhất thời nhịp tim Giản Dịch Thâm tăng nhanh, anh cảm thấy mình như một tên biếи ŧɦái bị bắt gặp, còn là tên biếи ŧɦái bẩn thỉu nhất khi nổi ý đồ với con gái ruột.

Sau đó, Giản Dịch Thâm không dám nhìn về phía nhà vệ sinh nữa, cho đến 20 phút sau, Giản Hi đẩy cửa nhà vệ sinh, anh mới dám nhìn qua.

Cô gái nhỏ vừa tắm xong, gương mặt ửng đỏ, mặc một bộ đồ ngủ màu hồng, cùng một kiểu với bộ trên người anh, một tháng trước anh đã mua ở cửa tiệm hay ghé. Mái tóc dài vẫn còn nhỏ nước, nước rơi xuống làm ướt vạt áo ngủ, men theo dấu vết của nước, Giản Dịch Thâm không biết là vô tình hay cố ý mà nhìn tới đồi núi nhỏ nhấp nhô của cô, phía trên có hai đầu nhọn nhỏ nhô cao khiến áo ngủ vểnh lên tạo độ cong.

Vừa thuần khiết vừa dâʍ đãиɠ. Không biết tại sao, trong đầu anh bỗng hiện lên mấy chữ này.

Giản Dịch Thâm ngạc nhiên di chuyển tầm nhìn, anh túm tấm thảm trên sô pha khoác lên người Giản Hi, đảm bảo che được cảnh đẹp trước ngực, rồi trùm cái khăn mà mình đã lau tóc lên đầu Giản Hi: "Mau lau khô đi, tóc vẫn còn nhỏ nước."

"Dạ..." Giản Hi giơ tay lấy khăn xuống, vừa lau tóc vừa hỏi: "Con không tìm thấy máy sấy tóc, để lát con lên phòng tắm trên lầu sấy."

"Dưới đây có máy sấy, để ba tìm cho con." Nói rồi Giản Dịch Thâm bước vào nhà tắm tìm cho cô.

Nhìn theo bóng lưng Giản Dịch Thâm, Giản Hi đột nhiên nhớ ra quần áo mình cởi ra vẫn còn đặt ở bồn rửa tay. Nội y còn đặt trên cùng nữa, lỡ như bị ba thấy...

Nhưng mà đã trễ rồi, Giản Dịch Thâm bước vào trong thì đã thấy ngay đống quần áo của Giản Hi ở bồn rửa tay, theo thứ tự cởi đồ, thứ ở trên cùng chính là áo ngực màu trắng của thiếu nữ, thiết kế đơn giản, nhưng không biết làm sao mà khiến người ta nảy sinh ham muốn được sờ. Giản Dịch Thâm gần như không thể kiềm nén được khát khao trong lòng, anh giả vờ muốn bỏ quần áo vào giỏ đồ dơ, nhưng tay lại hướng về phía chiếc áo ngực mềm mại kia, bên trên còn có mùi hương của thiếu nữ, bên dưới áo ngực là qυầи ɭóŧ của Giản Hi, tay Giản Dịch Thâm lật lại miết qυầи ɭóŧ trong lòng bàn tay, đầu ngón tay lần mò, thế mà lại sờ thấy sự ướŧ áŧ. Đó là chất dịch chỉ có ở phái nữ.

Giản Dịch Thâm cứ thế sờ nắn mảnh vải nhỏ này, cho đến khi ngoài cửa có tiếng gọi thiếu kiên nhẫn của Giản Hi: "Ba tìm thấy chưa ạ?" Lúc này anh mới bừng tĩnh ném hết đồ vào giỏ, lấy ra một cái máy sấy tóc từ trong hộc tủ dưới bồn rửa tay đưa cho Giản Hi.

"Con sấy tóc trước đi, ba đi hâm nóng sữa cho con." Nói xong cũng không quay đầu lại mà trốn chạy khỏi "hiện trường phạm tội".

Cũng giống như Giản Dịch Thâm, Giản Hi cầm lấy máy sấy rồi bước vào nhà vệ sinh, chuyện đầu tiên chính là nhìn xem quần áo mình cởi ra, thấy đã được ném vào giỏ đồ thì má cô nóng bừng.

Là ba ném vào giỏ giúp cô, vậy ba chắc chắn đã nhìn thấy rồi.

Tuy biết rõ cha con với nhau cũng không cần quá kiêng kỵ, nhưng Giản Hi vẫn thấy xấu hổ, ngoài ra, cô còn âm thầm mong chờ. Mong chờ điều gì thì chính cô cũng không nói rõ được.