Nam sinh tóc highlight hồng nhướng mắt, tiếp tục nói: “Nhưng, cậu là Beta phải không? Cậu không ngửi được mùi pheromone, cũng không quen biết những người đó, con đường lấy thông tin, thì không khó đoán đó là hồ sơ nội bộ học sinh trong thư viện. Coi chừng bị tố cáo lạm dụng công quyền để tra xét quyền riêng tư đó.”
Câu này vào tai của Trì Quy Chu nghe bị đứt quãng, có vài từ căn bản không thể nghe rõ.
Tất nhiên, đây cũng không phải là do hai người cách xa nhau, hay đối phương đang nói nhỏ, mà là do cậu không thể phân biệt.
—— Đây là tháng đầu tiên Trì Quy Chu xuyên qua thời không từ Trái Đất đến thế giới khác, trở thành học sinh mới của Học viện Audepas.
Chỉ là vì lý do nào đó, có lẽ là do cậu và thế giới này chưa hoàn toàn tương thích, mô-đun ngôn ngữ chưa được tải đầy đủ, khiến Trì Quy Chu đôi khi không phân biệt được một số ngôn ngữ và chữ viết của thế giới này.
Những gì cậu nghe được trong tai đều bị xoá tiếng, những gì nhìn trước mắt đều bị khảm.
May mà nó không ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống hàng ngày. Hầu hết ngôn ngữ vẫn có thể được hiểu bình thường.
[Nhưng, cậu là ■■ phải không? Cậu không ngửi được ■■■, cũng không quen biết những người đó, con đường lấy thông tin, thì không khó đoán đó là hồ sơ nội bộ học sinh trong thư viện. Coi chừng bị tố cáo lạm dụng công quyền để tra xét quyền riêng tư đó.].
Câu này dù không nghe được vài từ nhưng cũng không khó để hiểu đại ý. Trì Quy Chu bắt lấy trọng điểm, nghiêm mặt trả lời: “Tôi không xem qua hồ sơ cá nhân, việc này có liên quan gì đến hồ sơ? Đúng sự thật trong ghi chép thôi mà.”
Không xem qua hồ sơ, đúng sự thật trong ghi chép? Nam sinh tóc highlight hồng nhìn tới nhìn lui Trì Quy Chu.
Nhân viên làm việc tại một nơi công cộng lớn như thư viện sẽ yêu cầu nhân viên Omega đeo vòng cổ, nhân viên Alpha phải mang theo thuốc ức chế vì suy xét về vấn đề an toàn.
Người trước mặt không đeo vòng cổ bảo vệ, trông không giống Omega. Chẳng lẽ cậu là Alpha?
Nam sinh tóc highlight hồng nhấp môi mỉm cười, đặt hai cuốn sách ôm trước ngực lên bàn, đẩy chúng tới cùng với thẻ học sinh rồi nói: “Mượn đọc một tuần.”
Trì Quy Chu cầm lấy thẻ học sinh, nhìn thấy tên họ bên cạnh: [Tô Nhĩ Nhược].
Cái tên này hơi quen mắt, nhưng cậu cũng không suy nghĩ nhiều mà tiếp tục chuyên tâm vào công việc, ánh mắt dừng tại hai cuốn sách đối phương đặt xuống.
“Xin lỗi, quyển này thì không được.” Trì Quy Chu chỉ vào cuốn sách trên cùng rồi gật đầu, nói: “Sách có đóng dấu Hoa Gai là sách quý, chỉ được phép đọc trong thư viện, không được cho mượn.”
Tô Nhĩ Nhược nghe vậy đầu tiên giật mình, sau đó sóng mắt lưu chuyển hiện lên một chút xảo quyệt.
Hắn chống hai tay lên bàn, nửa cúi người chậm rãi sáp gần lại, lông mày nhu hoà, môi răng khẽ động: “Vậy... cậu có thể châm chước cho tôi một chút được không?”
Từ người hắn toả ra hương đào mật ngọt ngào bay quanh quẩn. Đôi mắt hạnh xinh đẹp đó ngước lên, nhìn chằm chằm Trì Quy Chu không chớp mắt.
Trì Quy Chu chỉ cảm thấy khó hiểu khi đối phương áp sát, cậu dùng thái độ thường ngày đáp: “Xin lỗi, không được. Quy tắc là như vậy rồi.”
Cậu đã vất vả lắm mới ứng tuyển vào vị trí này, không muốn bị sa thải đâu. Học phí tại Học viện Audepas cao ngất, Trì Quy Chu là người xuyên qua thời không nên không có gia thế, phải tự mình vừa làm vừa học để kiếm tiền đóng học phí.
Tô Nhĩ Nhược bĩu môi, rồi thu lại cơ thể nhoài về trước.
Hắn cố ý phát ra pheromone Omega cấp cao như vậy mà không có phản ứng gì, vậy nên anh thực sự chính là một Beta không hiểu phong tình mà thôi.
Tô Nhĩ Nhược hơi ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói: “Hai kỳ thư viện của trường đều do nhà tôi đầu tư, trường cũng mở đặc quyền mượn đọc cho tôi. Chỉ cần quẹt thẻ là được.”
Trì Quy Chu sững người, trong đầu cậu cuối cùng cũng có phản ứng —— Đối phương họ Tô, nhà họ Tô là một gia tộc thượng lưu nổi tiếng tại tinh cầu chủ Liên minh nổi danh, rất nhiều tòa nhà trong học viện Audepas đều được xây dựng bằng tiền quyên góp của nhà họ Tô.
Mà Tô Nhĩ Nhược đúng là con trai của nhà họ Tô, nhà họ Tô rất cưng chiều hắn, gần như là thích gì được nấy.
Chuyện nổi tiếng nhất là vì luận văn quan sát tinh vân của Tô Nhĩ Nhược, nhà họ Tô đã đặc biệt chi ra mười triệu tinh tệ để xây dựng một tháp ngắm sao riêng thuộc về hắn.
Sở dĩ Trì Quy Chu cảm thấy tên tiểu thiếu gia nhà họ Tô trông quen quen hoá ra là vì tòa tháp ngắm sao này.
Gần đây cậu đã đăng ký một dự án nghiên cứu liên quan đến tinh vân. Nếu có thể thuận lợi giành được giải thưởng, học phí cho học kỳ tiếp theo sẽ không phải lo tới nữa rồi.
Vì vậy, Trì Quy Chu đã thu thập tài liệu cơ sở về đủ loại tháp ngắm sao, sẵn sàng bắt tay vào lựa chọn một tháp ngắm sao tiết kiệm chi phí cho hoạt động quan sát.
Tiểu thiếu gia nhà họ Tô có tháp ngắm sao riêng, Trì Quy Chu từng để ý khi thu thập tài liệu, nhưng vì tháp không được mở cửa cho người ngoài nên cậu cũng không để ý tới nữa.
—— Không nghĩ tới hiện tại lại được gặp chính chủ.