Đã hết một tuần kể từ khi Châu Tư Triết nhập học. Lịch trình của cậu dành 3/4 thời gian ở sân huấn luyện, còn lại chỉ có 3 tiết học lí thuyết trong tuần và thời gian khác dùng để nghỉ ngơi.
Tô Quan Sư thì rất bận, anh không được đặc cách như Châu Tư Triết, ngoại trừ những buổi học cùng cậu thì thời gian khác anh đều phải lao đầu vào các buổi học.
Châu Tư Triết vì vấn đề lịch học khác biệt nên không có quá nhiều tiếp xúc với các học viên trong lớp nên bây giờ cậu mới biết một chuyện.
Châu Tư Triết: "Anh là thủ khoa năm 3 à?"
Tô Quan Sư: "Ừ? bộ nhóc không biết hả, tệ thế?"
Châu Tư Triết: "Tui biết làm gì, có ăn được đâu chứ. Hừ, chả hiểu kiểu gì mà anh lại thủ khoa được."
"Đương nhiên là dựa vào tài năng thiên bẩm của anh đây rồi, đừng có mà ganh tị, vì anh đây là một người xuất chúng nên mới làm được thôi chứ cỡ nhóc thì dẹp, mơ đi."
Châu Tư Triết: "Anh đừng tưởng bở, cái danh đó tui méo cần!"
Thầy Hùng: "Đến rồi à, chào buổi sáng mấy đứa, hãy khởi động như mọi ngày rồi quánh với nhau một trận để kiểm tra thành quả nào."
Châu Tư Triết hỏi: "Bộ hôm nay ai chọc thầy mà cái mặt hầm hầm thế? No no no, có phải là vì bị từ chối không, nhìn cái mặt là nghi Á a a a!"
Châu Tư Triết bị thầy Hùng xách lên ném qua một bên, mặt của ông phải nói là đen như đít nồi, luôn rồi. Ông nói: "Hôm nay thầy sẽ tận tình chăm sóc nhóc."
Tô Quan Sư đứng một bên xem kịch xem đến say xưa, thầm nghĩ Châu Tư Triết quả nhiên là một người tật củ không bỏ, có lần nào ngứa miệng mà không bị thầy xử đâu mà vẫn không chừa.
Kết quả khỏi phải nói, Châu Tư Triết bị thầy đánh cho một trận nhừ tử và kèm theo đó là những lời bình phá không nương miệng.
"Quá chậm!"
"Em lộ sơ hở ở bên eo trái kìa"
"Ồ, cẩn thận dưới chân chứ?"
Tô Quan Sư: "..." Cũng khổ, cung thủ mà lại bị huấn luyện như một kiếm sĩ vậy.
Châu Tư Triết bị đánh mà tức không tả được, nhưng phải công nhận là những lời nhận xét của thầy Hùng đã giúp cậu cải thiện rất nhiều thiếu xót, mà mỗi cú đánh của thầy ta cũng được khống chế rất tốt, chỉ khiến cậu đau thôi chứ không bị nội thương gì.
Châu Tư Triết ngay từ lúc đầu từ đơn phương bị hành ra bã chuyển sang né tránh và phản công, tất cả giai đoạn này chỉ tốn thời gian một tháng.
Đến bây giờ, cậu gần như có thể đánh ngang tay với thầy Hùng và chiến thắng Tô Quan Sư.
Tô Quan Sư đưa cho cậu một chai nước, anh cũng không thể ngờ được người này có thể trưởng thành nhanh như vậy, đúng là đã đánh giá thấp người ta mà.
Thầy Hùng: "Đến đây đi, đến lúc thử thành quả một tháng cố gắng rồi, nhóc à."
Châu Tư Triết đã thay đổi đáng kể từ ngày đến thế giới này. Cậu cao hơn trước 3cm, tay chân cũng được chăm sóc có thịt hơn, theo kiểu khỏe khoắn. Nhưng, đáng yêu thì vẫn là đáng yêu, mái tóc bồng bềnh và đôi mắt hạnh to tròn như mèo con đó vẫn như vậy.
Châu Tư Triết: Đừng nhìn đáng iu mà lầm, tui cũng có cơ bụng đấy nhá, 4 múi đàng hoàng luôn.
Rẹt Rẹt.
Màn chắn được nâng lên, trận chiến bắt đầu.