Cậu Tư Cộc Tính

Chương 20

Thầy Hùng nhảy lên tung một cú đá xoáy về phía cậu, Châu Tư Triết thời gian này tiến bộ thần tốc, dễ dàng né tránh cú đá hiểm, nhảy về sau kéo xa khoảng cách.

Cậu giương cung, mũi tên lạnh lẽo tụ lại rồi phóng ra, cả quá trình còn chưa tới một giây. Tốc độ tấn công của cậu đã tăng lên rất nhiều. Châu Tư Triết không cần xem hệ thống cũng biết khả năng của mình đã tăng bao nhiêu, một tháng qua, không biết bản thân đã kéo cung bao nhiêu lần, bây giờ dù nhắm mắt cậu cũng biết mũi tên của mình nên phóng về hướng nào.

Phịch phịch phịch.

Hàng loạt các mũi tên bắn ra liên tiếp không kẽ hở, nhưng dù thế, thầy Hùng cũng có thể né được, ông đã quá quen với cách tấn công của thằng nhóc này.

Châu Tư Triết: "Chưa đâu! Hôm nay em sẽ khiến thầy thất bại thảm hại!"

"Mèn đéc ơi, ngầu nhỉ, ngon làm thử coi."

Bốc.

Theo tiếng búng tay của cậu, từng mũi tên mờ nhạt nổ mạnh như pháo hoa.

Châu Tư Triết giương cung, đại chiêu Mưa Giăng Ngàn Dặm kịch hoạt, đấu trường như trở thành bên ngoài, giọt mưa mảnh mai nhưng lại tựa như phi tiêu, chỉ cần đâm trúng da thịt, nó sẽ khiến địch mất một lượng HP không nhỏ.

Châu Tư Triết cười nhết mép, không chỉ mất HP thôi đâu, đây là chiêu thức cộng dồn sát thương, dính chiêu này tựa như bị dính độc, tích đủ năm tầng thì cho dù trâu bò máu dầy cấp mấy, máu cũng sẽ tuột như ngồi tàu lượng siêu tốc thôi.

Hơn hết, điều kinh tởm là trong phạm vi đại chiêu còn bị giảm tóc chạy, thể lực cùng một phần mana (Năng lương ) nữa, tích đủ ba tầng đánh dấu là chuyện dễ như ăn bánh.

Thầy Hùng nhận ra năng lượng trong cơ thể đang tan biến đi, rất chậm nhưng đây không phải tin tốt, hơn nữa ông còn cảm thấy cơ thể của mình quá đỗi nặng nề, đối với một sát thủ dựa vào tốc độ mà nói, đây là tin cực xấu.

Và, khi ông lấy lại tin thần thì Châu Tư Triết đã giương cung, một mũi tên bình thường như trước bắn đến, sượt qua vai ông để vai một đường máu nhạt.

Thầy Hùng: "Được rồi, thầy đồng ý là em đã tiến bộ rất nhiều nhưng em có chắc không, mũi tên của em đi lệch mục tiêu kìa."

Người khác không thầy nhưng Châu Tư Triết lại thấy, khi mũi tên sượt qua vai thầy Hùng, dấu ấn hoa tuyết trên đầu ông từ số 3 nhảy thành 4.

Thầy Hùng nhanh chóng tiếng đến, hướng con dao găm vẫn nằm yên trong vỏ về phía sườn trái cậu.

Bụp.

Thầy Hùng: "Ghê đấy, nhưng thế thì nhằm nhò gì...."

Châu Tư Triết mỉm cười một cách đê tiện, cũng may cậu ta đẹp chứ thôi cũng chả gánh nổi cái nết này. Đồng thời khi thầy Hùng phá vỡ khiên chắn, con số 4 trở thành con số 5.

Cơ chế hoạt động của tuyết nữ khá rắc rối và ghê tởm, sau khi tích được 4 tầng ấn thì tuyết nữ sẽ có 1 tấm khiên trong 0,5 giây, trong thời gian đó, nếu bị kẻ địch đánh trục sẽ tiến hành phản phệ, dấu ấn từ 4 sẽ biến thành 5, mở ra hình thức "lời nguyền của nữ chúa".

Bây giờ HP mới chính thức tuột xuống như ngồi tàu hỏa nè.

Thầy Hùng cảm thấy cả cơ thể như mất sức đi, ông không thể duy chuyển nữa nên, ngay cả đứng cũng không đứng nỗi.

"Thì ra đằng ấy giấu chiêu, làm người ai làm thế."

Châu Tư Triết: "Không giấu một tay thì sao em có tự tin đánh thầy, ai biểu thầy xấu quá chi, nhưng giờ em thắng rồi!"

Thầy Hùng: "Đâu? em đang ngủ mơ đó hả."

"Á a a a a."

Châu Tư Triết bị bóng đen từ dưới đất tròi lên cuốn thành bánh chưng, ngay cả miệng cũng bị bịt kín.

Thầy Hùng ngồi tại chỗ nói: "Thóc mà đòi khôn hơn gà hả em, tỉnh đi bé ơi."

Châu Tư Triết rủa bằng những câu thân thương mà cậu có thể nghĩ đến, nhưng miệng bị bịt kín nên chỉ có thể phát ra những từ không rõ nghĩa.

Tô Quan Sư: "...." Đây có lẽ là lật thuyền trong mương mà người trái đất cổ hay nói nhỉ.

Thầy Hùng cười mỉa: "Nhìn đi, đây mới là chiến thắng, hôm nay tôi lại dạy em một điều nữa, chừng nào chưa đến giây phút cuối cùng, thì người chiến thắng là ai vẫn chưa biết được, đừng có mà tự cao, cũng đừng mất cảnh giác."

Châu Tư Triết ủ rũ, cậu cứ tưởng mình thắng rồi không, vui hụt một trận.