Võ Khang Dụ trịnh trọng nhìn thân ảnh trong gương. Dung mạo bên ngoài đã vượt siêu tiêu chuẩn. Nhưng nội tại cũng rất quan trọng. Võ Khang Dụ di chuyển bàn tay của mình. Trên gương mặt đầy vẻ hưng phấn (biếи ŧɦái). Hắn giống như đứa con nít mở hộp quà mà vén áo ra. Lần này vui vẻ đến mức phát ra tiếng. Oa, tám múi nha! Hắn sờ sờ lên phía trên. Cơ ngực vừa to vừa săn chắc với bờ vai rộng mở thì quả thật là hormone nam tính bạo lều. Không cần cởi ra hoàn toàn hắn cũng nhận thấy được đường cong cơ bắp trên tứ chi ẩn hiện dưới lớp quần áo.
Võ Khang Dụ kiếp trước thường xuyên ngồi trên ghế sử dung máy vi tính. Công việc bận rộn đến mức không có thời gian tập gym dù rất muốn (Tất cả chỉ là cái cớ). Hắn rất hâm mộ một đồng nghiệp thường xuyên tập gym nên có cơ thể lực lưỡng nam tính. Gương mặt cũng có chút soái nên rất được nữ nhân hoan nghênh. Đâu giống hắn với cặp kính cận thì quả thật là mờ nhạt trong biển người.
Từ giờ trở đi, hắn, Võ Khang Dụ, cũng là nam nhân có tám múi. Thanh niên anh tuấn đứng trước gương lại nhìn bản thân hưng phấn (biếи ŧɦái) sờ sờ cơ thể mà cười khúc khích. Người ngoài mà nhìn thấy cảnh này sẽ hoảng sợ mà giúp Võ Khang Dụ một đêm nổi tiếng, thanh danh truyền khắp thành thị.
Võ gia là gia tộc chuyên luyện thể nên việc có cơ thể lực lưỡng là chuyện bình thường. Có điều Võ Khang Dụ sau khi xuyên qua thì tính cách bị ảnh hưởng khác với trước kia. Hắn quá là hài lòng với ngoại hình bây giờ của mình. Làm nam chính ngựa giống thì cần phải có ngoại hình ưu việt nha. Hắn mới sẽ không như kiếp trước tới lúc chết mà vẫn là con trai (xử nam) đâu.
Và bây giờ là điều quan trọng nhất mà hắn cần kiểm chứng. Thứ này sẽ ảnh hưởng đến quãng đời sau này của hắn. Võ Khang Dụ trước kia là một kẻ điên cuồng chỉ biết tu luyện. Bị gọi là phế vật chỉ làm hắn càng thêm điên cuồng mà không để tâm tới thứ gì khác. Nhưng hắn, Võ Khang Dụ bây giờ, là dân xuyên không. Vì muốn làm nam chính ngựa giống, hắn rất để ý điều này. Không chỉ có dung mạo, thân hình ưu việt, phần cứng cũng rất quan trọng.
Võ Khang Dụ cúi đầu. Lấy tay mò xuống dưới. So với vừa nãy, trên gương mặt biểu tình lại càng thêm hưng phấn (biếи ŧɦái). Hắn thậm chí còn phái ra tiếng cười vui vẻ (khả ố da^ʍ tiện). Không biết còn tưởng thằng nào từ trại tâm thần chạy ra.
Thời khắc huy hoàng đã tới. Câu chuyện về hắn đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh, thu nạp hậu cung ba ngàn mỹ nữ sẽ bắt đầu từ đây. Võ Khang Dụ kéo quần xuống check hàng. Ngay lập tức, khi thấy kích cỡ hắn không ngừng phát ra tiếng heo kêu.
Ô de, hàng rất to nha. Không cần đứng lên hắn cũng biết. Vì sao nha? Vì bây giờ khi mềm thì kích cỡ đã ngang bằng so với kiếp trước lúc đứng lên (Thật ra là to hơn một chút chứ không phải ngang bằng). Trong khi kiếp trước, hàng của hắn là kích cỡ tiêu chuẩn (Thật ra là hơi nhỏ. Nhưng kí chủ muốn lừa người dối mình thì hệ thống nên tuân theo).
Bởi vì thấu hiểu cho việc kí chủ hưng phấn vui vẻ khi nhận ra rằng mình thành dân xuyên không có bàn tay vàng, hệ thống tỏ vẻ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Có điều đợi mãi mà Võ Khang Dụ vẫn khúc khích phát ra tiếng heo kêu, nhìn nhìn gương mặt thân thể mình trong gương mà cười biếи ŧɦái. Trên khóe môi hắn còn có chất lỏng khả nghi. Nếu không phải kiếp trước con hàng này là trai thẳng, cũng nhận ra Võ Khang Dụ đang đắm chìm trong ảo tưởng tương lai với một bầy người đẹp thì hệ thống còn tưởng kí chủ ham mê thân thể của chính bản thân. Nhưng cong hay thẳng bây giờ không quan trọng.
Võ Khang Dụ bỗng nghe được một tiếng “ting” vang lên trong đầu. Tiếp đó trước mặt hiện lên ánh sáng bảy màu cầu vồng chuyển đổi nhấp nháy liên tục. A đù, cái màu nương pháo kinh dị này là thế nào? Hắn nhìn bốn chữ “Hoàn tất đồng bộ" cùng ánh sáng cay mắt mà nhận ra rằng hắn bây giờ có thể mở hệ thống.
Có điều Võ Khang Dụ còn chưa kịp phản ứng thì nghe thấy tiếng bước chân từ xa đến gần. Từ tiếng dậm hung hãn kia thì người tới không có ý tốt. Hệ thống giống như là nghe thấy được mà biến mất. Võ Khang Dụ chỉ vừa mới chỉnh lại quần áo xong thì cánh cửa đã bật mở cái rầm mà không hề có tiếng gõ cửa.